CHƯƠNG 891
Tư Bác Văn “chịu khớ như vậy, khiến Lục Nghiên Tịch thật sự không nhịn được mà dụi mắt nhỉ n. Giải Đây không phải Tư Bác Văn. Thay đổi đến mức này có phải hơi đáng sợ rồi không?
Egan bị kẹp giữa hai người, sắc mặt vô cùng khó coi, cầm khay đi ra, nhìn về phía Lục Nghiên Tịch. Vốn dĩ có nướng phần của cô nhưng lúc nãy cô nói đã no rồi nên không cần hỏi lại nữa.
Mà Lục Nghiên Tịch nhìn thấy bánh mì nhiều gấp đôi bình thường lại không nhịn được hỏi: “Egan, anh chắc chắn muốn ăn nhiều như vậy chứ?”
Egan khựng lại, bên tai vang lên câu nói của Tư Bác Văn: Đừng lãng phí thức ăn.
Anh ta gật đầu thật mạnh, bắt đầu ăn.
Bốn lát đầu còn đỡ, hai lát cuối cùng bị anh ta nướng cháy, mà bản thân cũng đã ăn no rồi, anh ta hơi khó xử nhìn hai lát bánh mì kia.
ng 'cạch khế khàng vang lên, trước mặt đặt một chiếc ly rót hai phần ba sữa bò. Egan không hiểu nguyên do ngẩng đầu lên nhìn Tư Bác Văn.
Anh mỉm cười thân thiện: “Coi chừng bị nghẹn” Tư Bác Văn nói xong, anh đi vòng sang đối diện, kéo Lục Nghiên Tịch đến phòng khách ngồi.
Để lại Egan căm hận nhìn ly sữa bò kia, bắt đầu có cảm giác buồn nôn. Cũng chính vì ăn không hết bánh mì nên anh ta mới không uống cùng sữa bò, vậy mà giờ người đàn ông kia lại rót cho anh ta.
Thật là, Egan thâm mắng Tư Bác Văn không biết bao nhiêu lần, vất vả lắm mới ăn xong, rửa chén xong anh ta thay áo khoác. Lục Nghiên Tịch chú ý tới hành động đó của Egan, đứng lên hỏi: “Anh định ra ngoài à?” Cô thấy sắc mặt Egan hơi khó coi, hình như rất khó chịu nên thấy hơi lo lắng.
Egan gật đầu: “Đến bệnh viện một chuyến lấy ít thuốc” Anh ta nở nụ cười gượng gạo rồi xoay người ra khỏi biệt thự.
Lúc lái xe đến bệnh viện, anh ta đi thẳng đến chỗ một người bạn bác sĩ, nhờ người kia giúp mình nôn ra.
Từ trước tới nay, anh ta ăn uống rất điêu độ, đột nhiên ăn như vậy dạ dày căn bản không chịu nổi. Khó chịu suốt một đường, cũng khiến anh ta càng chán ghét Tư Bác Văn hơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!