CHƯƠNG 880
Hoắc Vũ Khải cứ như mẹ già, chuyện gì cũng phải nhắc một lần, cuối cùng sợ Lục Nghiên Tịch không nhớ nên cứ lặp đi lặp lại mãi.
Chu Nhã Khiết nghe không nổi nữa, ngắt lời Hoắc Vũ Khải: “Thôi được rồi, đừng lo nữa. Cô ấy cũng đã hai mươi mấy tuổi, không phải trẻ con, có thể tự chăm sóc bản thân được. Chúng ta cứ ở nhà chờ tin tốt của cô ấy là được rồi” Cô ấy nở một nụ cười tự tin, giúp Lục Nghiên Tịch thắt dây an toàn xong thì mỉm cười.
Cô ấy nhìn về phía Lý Tang Du: “Dì, Nghiên Tịch, hai người thuận buồm xuôi gió nha”
Đã đến giờ, hai người phải xuống máy bay.
Nhìn máy bay chậm rãi bay cao bay xa, bọn họ mới xoay. người trở về công việc của mình.
Ở bên kia, chiều hôm đó Tư Bác Văn mới biết tin Lục Nghiên Tịch đi Los Angeles, tin này quá đột ngột, chỉ mới một thời gian ngắn mà cô đã đi Los Angeles khiến anh không kịp trở tay.
“Hiện tại đã đến chưa? Anh nhẹ giọng hỏi, nhìn người đàn ông đang báo cáo.
“Tính thời gian thì chắc 9 giờ tối mới đến” Người đàn ông nói chỉ tiết.
“Ừ, đặt giúp tôi vé máy bay sáng mai” Tư Bác Văn nói xong thì tiếp tục vùi đầu vào làm việc, anh cần thời gian để bàn giao công việc.
Bận bịu đến tận nửa đêm, anh mới mỏi mệt về đến nhà. Vừa đẩy cửa ra đã thấy Ngụy Như Mai ngồi trên sô pha. Nghe thấy tiếng động, cô ta giật mình quay đầu lại, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: “Anh muốn đi Los Angeles sao?”
Khuôn mặt đáng thương của cô ta đã lã chã nước mắt. Tư Bác Văn sửng sốt, nhẹ nhàng nâng tay lau khóe mắt cho cô ta: “Anh cũng không còn cách nào, em biết tính ba anh mà, ông ấy bắt anh đi”
“Không phải anh đã ly hôn với cô ta sao? Sao không nói với ba anh? Bác Văn, em sợ lắm, em sợ anh đi xong về sẽ không cần em nữa. Em đã bỏ lỡ anh một lần rồi, không muốn có lần thứ hai đâu. Anh đừng đi có được không?” Tay Ngụy Như Mai ôm chặt thắt lưng anh, đầu dựa vào ngực anh, cơ thể cô ta vì sợ mà run nhẹ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!