CHƯƠNG 879
“Dừng, đây đều là do các người tự làm tự chịu! Đừng cầu xin tôi, tôi không phải là thánh nhân” Không phải làm sai chuyện gì cũng có thể tha thứ. Lục Nghiên Tịch không dám tưởng tượng, chỉ vì mình xen vào việc của người khác mà suýt nữa đã hại mẹ rời xa mình.
Cảnh sát nghe Lục Nghiên Tịch nói thế, động tác trên tay càng nhanh nhẹn hơn.
Để cấp dưới mang người lên xe, sau đó tịch thu súng ống xong rồi lập tức rời khỏi bến tàu.
Mọi người đã đi hết rồi, Hoắc Vũ Khải mới đi xuống khỏi cái rương, nhìn những lọ sứ vẫn còn ở trên mặt đất thì sửng sốt: “Tư Bác Văn muốn làm gì?”
“Ai thèm quan tâm anh ta muốn làm gì. Biết vật này đắt đỏ như thế, em đành mang về vậy” Giọng Lục Nghiên Tịch nhẹ tênh, dáng vẻ dửng dưng chẳng sau hết. Cô tiện †ay ôm lấy một chiếc hộp giấy rồi cẩn thận ôm lên xe. Bến tàu lại khôi phục vẻ nhộn nhịp, Hoắc Vũ Khải ôm hai lọ còn lại lên xe, lái ô tô quay lại nội thành.
Đồ vật được Hoäc Vũ Khải giữ gìn, Lục Nghiên Tịch đến thẳng bệnh viện. Thấy Mộ Bảo Vinh đang chăm sóc mẹ giúp mình, cô cười một tiếng.
“Cảm ơn anh nha, lại làm phiền anh nữa rồi” Sau khi Mộ Bảo Vinh quen biết cô đã giúp đỡ cô bao nhiêu chuyện, trong lòng Lục Nghiên Tịch đã coi anh ấy là bạn, cũng thấy tự nhiên hơn nhiều.
Mộ Bảo Vinh cười cười ý bảo không sao, sau đấy lập tức đứng lên, thấy trán Lục Nghiên Tịch đổ mồ hôi mịn, anh ấy nhẹ giọng hỏi: “Đừng lao lực như vậy, phải nghỉ ngơi cho tốt, ngày nào cô cũng chạy đi chạy l “Không sao, tôi chuẩn bị đi Los Angeles rồi” Lục Nghiên Tịch nhìn Lý Tang Du nằm trên giường, trên mặt hiện ý cười.
Tới Los Angeles là có thể có hi vọng, cô cũng có thể buông bỏ khúc mắc trong lòng. Bất kể có thành công hay. không thì cô cũng phải thử.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Mộ Bảo Vinh hoang mang: “Los Angeles á?” Anh ấy cao giọng, sau lại phát hiện mình quá kinh ngạc, đành đẩy gọng kính che đi sự xấu hổ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!