CHƯƠNG 775
“Không có.” Lục Nghiên Tịch trả lời rất dứt khoát. Cô cũng không muốn tiếp tục chủ đề nhàm chán như vậy nữa, mang mấy văn kiện nhỏ qua: “Những thứ này đều phải đọc.”
Dứt lời, cô liền vùi đầu vào trong bản kế hoạch dự án.
Sau cuộc họp, Tư Bác Văn đi ngang qua văn phòng thư ký, thấy Lục Nghiên Tịch đang nhìn điện thoại, anh liền bước tới.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch lập tức đưa điện thoại ra phía sau, vội vàng đóng màn hình lại, lờ mờ nhìn thấy ba chữ bệnh máu trắng.
“Kế hoạch dự án trước đó cô cứ tiếp tục làm, việc của thư ký thì giao cho Chu Nhã Khiết.” Tư Bác Văn dặn dò xong thì đi vào văn phòng.
Chu Nhã Khiết há miệng định nói gì đó nhưng đã không kịp nữa, sau khi anh đi rồi cô ấy mới chẹp miệng nhắc: “Giao hết cho tớ, nhiều như vậy… rõ ràng là đang bóc lột tớ mà.”
Nhưng cô ấy chỉ dám nhỏ giọng lầm bầm thôi.
Lục Nghiên Tịch không để ý tới cô ấy, thậm chí cô còn có chút vui vẻ đi lấy tài liệu dự án mà mình phụ trách.
Dự án này cô đã theo rất lâu rồi, vẫn rất quan tâm đến nó.
Sau khi cầm tài liệu dự án trở về, cô tình cờ chạm mặt Vu Diễm My.
Hôm nay cô ta mặc áo vest phối với váy ngắn màu đen rất tôn dáng, lại còn trang điểm tinh xảo. Vóc dáng của cô ta vốn đã khá đẹp rồi, cộng thêm một bộ trang phục như thế nữa, trông cô ta càng thêm xinh đẹp khiến người trước mặt phải giật mình.
Lúc Lục Nghiên Tịch đánh giá Vu Diễm My, Vu Diễm My cũng đánh giá cô. Vẫn là phong cách đơn giản mộc mạc như bao ngày, chiếc váy ngắn màu xanh nhạt, không có hoa văn dư thừa.
Muốn chiếm được trái tim của đàn ông thì phải biết trưng diện.
Nghĩ đến đây, trên khuôn mặt cô ta thoáng hiện vẻ khinh thường: “Nghiên Tịch, chị đến tìm Bác Văn ký một văn kiện.” Cô ta giơ một xấp văn kiện nhỏ trên tay.
“Ừ.” Lục Nghiên Tịch cứ như thật sự không nghe ra ẩn ý trong lời nói của cô ta. Sau khi nói xong, cô đi thẳng đến chỗ ngồi của mình, nhìn Vu Diễm My đi vào. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trong lòng vẫn có cảm giác, thậm chí còn rất mãnh liệt, nhưng cô không thể không dằn xuống, giả vờ như chẳng hề gì.
“Cậu thật sự không thèm để ý à?” Mười phút đồng hồ trôi qua, Chu Nhã Khiết không nhịn được lòng buôn chuyên. Cô ấy tới gần Lục Nghiên Tịch mà cô không trả lời, Chu Nhã Khiết bèn nhắc nhở: “Đã qua mười mấy phút rồi, ký văn kiện chỉ mười mấy giây là xong thôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!