CHƯƠNG 633
Hai đứa nhỏ ngủ giường tầng, một đứa tầng trên một đứa tầng dưới, cô một tay ôm Tịch lên giường trên, trên người Tịch là một mùi sữa thơm, lúc này cô hôn hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô bé.
Lý Tang Du cũng không biết là Mộ bị bệnh gì, bản thân cô thì không sao hết, nhưng mà Tịch vẫn còn nhỏ, sức chịu đựng không tốt, cô cũng không dám để Tịch ở bên cạnh nhìn xem.
Cô lại đo nhiệt độ cho Mộ một lần nữa, 37,8 độ, chân mày Lý Tang Du lại nhíu chặt thêm một chút, mức độ như thế hình như có chút nguy hiểm rồi.
Hình như là Mộ có thể nhận ra, bé mở to mắt, nhìn thấy sắc mặt có vẻ khẩn trương của Lý Tang Du, liếm liếm môi rồi mới mở miệng nói: “Mẹ ơi, con không sao đâu, đừng đi bệnh viện mà, ngủ một giấc là được rồi.”
Nói không đến bệnh viện thật ra cũng không phải là Mộ sợ truyền nước, Lý Tang Du biết Mộ của cô là đang lo lắng cho cô bởi vì mình bị bệnh mà phải chạy đây chạy đó mệt nhọc, thậm chí Tịch cũng phải đi theo đến bệnh viện mà không thể ngủ một giấc thật ngon.
Trong lòng cô vừa đau xót lại mềm nhũn, bất giác đưa tay sờ sờ lên đỉnh đầu cậu bé: “Mộ ngoan nào, bị bệnh thì phải đến bệnh viện, mẹ thật sự không cảm thấy vất vả chút nào hết, ngược lại là thấy con khó chịu thì trong lòng mẹ cũng không vui vẻ gì.”
“Cũng giống như là Tịch cảm thấy buồn bã trong lòng, ngay cả xem phim hoạt hình cũng không thấy vui vẻ phải không ạ?” Tịch lật người lại ngồi dậy trên chiếc giường nhỏ, dựa vào rào chắn có độ cao nhất định mà nhìn xuống dưới.
Lý Tang Du có hơi bất đắc dĩ, cô đứng dậy để cô bé nằm xuống một lần nữa: “Sao con lại không ngủ đi?”
“Con ngủ không được, Mộ bị bệnh rồi, con cũng không thể ngủ.”
Cô bé cầm con thỏ trắng mà mình thích nhất ở trong tay, đôi mắt to tròn không có chút nào là buồn ngủ, nhưng mà Lý Tang Du không có cách nào chia bớt sức lực để chăm sóc cho cô bé, chỉ dỗ dành kêu cô bé đi ngủ thì mình mới có thể chăm sóc cho Mộ.
Nhưng tình huống như vậy cũng không thể tiếp tục quá lâu, bởi vì nhiệt độ cơ thể của Mộ lên quá cao, cô không thể không gọi Tịch vừa mới ngủ dậy rồi ôm Mộ đón xe đến bệnh viện.
Nhưng điều kiện y tế ở thành phố thật sự rất lạc hậu, truyền nước cả một đêm, tình huống của Mộ vẫn không có chuyển biến tốt đẹp. Vì sợ đứa bé xảy ra chuyện nên bác sĩ đành phải đề nghị chuyển viện đến bệnh viện tốt nhất ở thành phố gần đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!