Chương 392
“Thất Thất, cháu ngậm miệng lại, Chỉ cần Tang Du còn làm chị dâu cháu một ngày thì nó vẫn là bề trên của cháu. Ở ngay trước mặt ông mà cháu cũng không tôn trọng con bé như thế, không biết ở phía sau các cháu còn ức hiếp con bé như thế nào nữa.” Cơn tức giận vừa mới được dập tắt của ông cụ lúc này lại bùng lửa lên.
Ông nắm lấy tay Lý Tang Du, vỗ nhè nhẹ bàn tay của cô: “Tang Du, cháu là đứa trẻ ngoan, trước đây do ông không hiểu rõ cháu, không biết bên cạnh mình có một đứa cháu dâu tốt như vậy, bây giờ hối hận thì cũng đã muộn…”
Trong mắt ông cụ có vẻ tiếc nuối.
“Ông à, cháu…” Lý Tang Du được khen không biết nên nói cái gì.
Từ khi ông cụ tỉnh lại sau phẫu thuật vẫn luôn nói cô là đứa trẻ ngoan, chuyện này khiến cô bối rối.
Ai cũng hy vọng mình được người khác coi trọng, được người khác coi như bảo bối, nhưng bây giờ sự đảo ngược tình thế này hình như phát triển quá nhanh thì phải.
Mẹ Lục dùng cùi chỏ huých vào người Lục Huyền Lâm đã đứng một lúc lâu vẫn chưa nói gì. Nói thế nào thì anh cũng là đứa cháu trai mà ông cụ yêu quý nhất, trước đây từng chiều theo anh như vậy, bây giờ anh mở miệng nói chuyện thì ít nhiều gì cũng sẽ có chút sức nặng.
Cho dù mẹ Lục gây rối như thế nào đi chăng nữa, Lục Huyền Lâm vẫn không mở miệng, điều này làm bà ta lo lắng.
“Cái thằng chết dẫm này đã nói với ông rất nhiều chuyện liên quan đến con. Mấy năm nay nhà họ Lục chúng ta như vậy, còn có cả ông nữa, người làm ông như ông cũng có lỗi với con, ôi…”
“Ông à, chuyện đã qua cả rồi, cũng không cần nhắc lại đâu ạ.” Lý Tang Du cũng không rõ ông cụ đã biết chuyện gì, chỉ có thể trả lời đại khái.
“Tang Du, nhiều lần con bị mọi người hiểu lầm, hai lần sảy thai, ông đều không đòi lại công bằng cho con, thậm chí không hề đứng ra nói đỡ cho con lấy một câu. Mình con gánh vác, chịu đựng, không nói với ai, ngay cả nhà ngoại con cũng không nói… Đứa trẻ ngoan như vậy, gả cho cái thằng chết dẫm này, thật đúng là đời trước nó tích phúc đức mà!” Hốc mắt ông cụ ướt dần, giọng nói hơi run run.
Lý Tang Du không nhịn lòng được mà nhìn thoáng qua Lục Huyền Lâm, anh đã nói những gì với ông?
“Ông biết trong lòng con oán hận nhà họ Lục, tất cả mọi người nhà họ Lục đều chưa từng niềm nở với con. Bị người khác hãm hại, con không giải thích, có điều tra ra chân tướng, con cũng không nói một câu cho mình, bị cái thằng kia ức hiếp cũng chịu đựng một mình. Con giấu hết mọi chuyện vào trong lòng, con quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nỗi khiến ông đau lòng…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!