Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

Chương 288

“Uất ức? Khi nào tôi nói tôi không tủi thân? Nhưng tủi thân có tác dụng không? Anh có quan tâm khi tôi uất ức không? Anh có kiên nhẫn nghe tôi biện minh không? Bây giờ anh sẽ lắng nghe chứ? Vậy tôi nói cho anh biết, tôi đã không còn sức lực kia để nói nữa rồi!”

Lý Tang Du liều mạng chống cự nhưng khí lực yếu ớt như vậy của cô ở trước mặt Lục Huyền Lâm quả thực không đáng nhắc tới, cô dứt khoát buông tha, tùy ý người đàn ông trước mắt nắm lấy bả vai mình.

Nhưng những giọt nước mắt không thể chịu được chảy xuống, một giọt hai giọt, giống như một dòng suối trong suốt rơi xuống trên khuôn mặt của Lý Tang Du .

Ai cũng không phải là sắt thép, cô đương nhiên sẽ cảm thấy uất ức đau lòng, nhưng vậy thì có ích lợi gì, lúc trước kết hôn cùng Lục Huyền Lâm cũng là cô tự mình gật đầu đồng ý, như vậy đây đều là tội mà cô nên chịu.

“Em khóc.” Lục Huyền Lâm nhìn những giọt nước mắt kia, trong lòng cảm thấy đau đớn, sức lực trên lòng bàn tay không tự chủ được buông xuống, ý định dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau đi.

Nhưng Lý Tang Du lại nghiêng mặt sang một bên, bàn tay Lục Huyền Lâm treo giữa không trung nhưng chỉ có thể thu hồi, anh buông lỏng bàn tay của mình trên vai Lý Tang Du, anh biết cô kháng cự sự đụng chạm của mình.

“Đừng khóc, tôi không hỏi nữa.”

Mềm lòng cũng tốt, đau lòng cũng được, Lục Huyền Lâm buông tha, Lý Tang Du bây giờ còn rất yếu ớt, không cần phải kích thích cô nữa. Anh tiện tay rút hai tờ giấy đưa tới trước mặt cô.

Lý Tang Du lần này không có giả vờ nữa đưa tay lấy qua, cô không muốn khóc, bởi vì cho dù cô khóc cũng không ai đau lòng, cho nên cô dùng khăn giấy lau nước mắt, nhất thời điều chỉnh chính mình khôi phục lại.

Ngoại trừ vết sưng đỏ ở đuôi mắt thì cô như thể vừa rồi không có gì xảy ra, hoàng hôn đã dần biến mất, không ngờ họ đã nói chuyện quá lâu.

Lục Huyền Lâm ngồi thẳng người, đổ ly nước ấm đã lạnh vào thùng rác, đổi lại một ly nước ấm khác như cũ vẫn nằm trong tầm tay Lý Tang Du.

“Cô ở đây nghỉ một chút, tôi hơi đói, tôi đi mua chút gì đó ăn.”

Anh biết, nếu như anh không rời khỏi, dù có chết khát thì Lý Tang Du cũng không uống cốc nước đó. Tốt nhất là nên lấy lùi làm tiến, đi khỏi trước rồi nói.

Lý Tang Du không tỏ thái độ gì, sự tồn tại của Lục Huyền Lâm lại khiến cô cảm thấy không thoải mái, chi bằng để anh ta ra ngoài tìm đồ ăn, bản thân cũng được tự tại thêm một chút.

Sau khi nghe tiếng sột soạt, chỉ còn mỗi Lý Tang Du trong căn phòng bệnh lớn này.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!