Chương 281
Nhưng Lý Tang Du trên giường bệnh hiểu được bà sẽ nói gì tiếp theo. Ánh mắt của cô càng trở nên lạnh lẽo, ký ức trở lại buổi tối lộn xộn không chịu nổi kia, cả gian phòng trong nháy mắt ngưng tụ khiến Lý Tang Du cảm thấy hít thở không thông.
Lý Tang Du cố gắng khống chế cảm xúc của mình, hít vài hơi thật sâu, tay nắm lấy tấm ga trải giường màu trắng vừa siết chặt lại thả lỏng, vừa thả lỏng lại siết chặt, đó là một đoạn ký ức nhục nhã.
Một lúc lâu sau, cô mới mở miệng nhẹ giọng nói: “Nhưng trên đời này còn có một từ, gọi là bạo lực tình dục trong hôn nhân.”
Lạnh lùng không mang theo chút tình cảm nào, Lý Tang Du không chắc chắn mẹ Lục có thể hiểu được ý nghĩa của từ này không, nhưng đêm đó cho cô cảm giác chính là như vậy, giống như bị một người xa lạ cưỡng hiếp khiến cô đau đớn không muốn sống nữa.
“Không thể nói như vậy, Huyền Lâm nó…” Mẹ Lục vẫn theo bản năng biện hộ cho con trai mình, lông mày Lý Tang Du lại càng nhíu chặt hơn.
“Con sẽ không tha thứ cho anh ta.” Lý Tang Du lên tiếng cắt đứt lời bà, cô không muốn nghe những lời biện hộ vô tội cho Lục Huyền Lâm nữa.
“Đời này con cũng sẽ không tha thứ cho anh ta, anh ta không quan tâm đến ý nguyện của con nhất định phải cùng con thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, đây là ép buộc.”
Đây là sự thật ván đã đóng thuyền, không ai có thể bóp méo, Lý Tang Du cũng tuyệt đối không cho phép người nào bóp méo.
Sắc mặt mẹ Lục trắng bệch, thái độ Lý Tang Du như vậy là muốn nói cho ông cụ biết sao?
“Mẹ cũng biết có một số việc là Tiểu Lâm làm không đúng, nhưng dù sao chuyện xấu trong nhà cũng không thể nói ra ngoài, huống chi với sức khỏe của bố con làm sao chịu được đả kích.”
“Mẹ yên tâm, con sẽ không nói ra bên ngoài, càng sẽ không nói cho ông nội nghe.” Cô không cảm thấy nói ra chuyện này trên mặt sẽ có vẻ vang gì, hoặc là ai có thể thay cô làm chủ.
Công đạo là phải tự mình đòi lại, trừ chuyện đó ra, cô ước gì chuyện này càng ít người biết càng tốt, dù sao cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.
Mẹ Lục còn tưởng là mình nghe nhầm: “Tang Du, con thật sự sẽ không tố cáo sao? Con không nói dối mẹ đấy chứ?”