Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

Chương 1146

“Chúng mày còn không hành động nhanh lên, ngây ra làm gì vậy?”

“Nếu không bắt đầu thì trả lại hết tiền trước đó cho tao” Sau khi nghe thấy Ngụy Như Mai nói như vậy. Những kẻ ăn xin cũng bắt đầu làm theo.

Lục Nghiên Tịch bị dồn vào góc tường, cuộn tròn thân thể nhỏ bé của mình lại.

“Cút ngay đi”

“Xin mấy người, đừng lại gần tôi”

Cuối cùng Lục Nghiên Tịch cũng không nhịn được nữa, nước mắt rơi xuống từ khóe mắt.

Sự khác thường trong cơ thể tiếp tục lan rộng, cô cắn chặt môi dưới không để bản thân phát ra bất kỳ âm thanh nào. “Mấy người không được tới gần tôi..”

Cô không muốn bị những kẻ ăn xin này chạm vào.

Không muốn.

Âm, một tiếng vang lớn truyền vào trong tai mọi người. “Tiếng gì vậy?”

“Là ai, ra đây cho tôi!”

Lúc cô cho rằng mình chết chắc rồi, thì đột nhiên cửa nhà xưởng bị người ta đá văng một phát.

Ngay lập tức, cả phòng đều bị một đám cảnh sát vây quanh. “Bỏ vũ khí xuống, không được chống cự!”

Nói rồi, Tư Bác Văn bước thẳng vào từ ngoài cửa.

Lục Nghiên Tịch vừa ngước mắt lên thì bát gặp đôi mất sâu xa của Tư Bác Văn.

Không biết tại sao khi vừa nhìn thấy Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch chỉ thấy chóp mũi đau xót, tất cả nước mắt cứ rơi xuống trong vô thức.

Cô còn tưởng rằng mình vẫn sẽ bị những người n: Không thể phủ nhận một điều là khi nhìn thấy Tư Bác Văn, trong lòng Lục Nghiên Tịch thấy rất vui mừng.

May thật, may mà Tư Bác Văn đến rồi.

Cô cắn chặt môi dưới: "Tư... ưm..."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!