Chương 1239
“Dừng tay”
Ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy Lục Nghiên Tịch khoanh hai †ay trước ngực, cứ thế đứng nhìn hai người.
Nhìn thấy người đến là Lục Nghiên Tịch, Vu Diễm My càng cần chặt môi dưới hơn.
“Lục Nghiên Tịch, sao cô lại đến đây!”
“Tư Bác Văn đâu?”
Nghe thấy câu nói của Vu Diễm My, Lục Nghiên Tịch không kìm được mà cười nhạo.
Người phụ nữ này thật sự vẫn quá nực cười, đến bản thân mình còn sắp khó mà giữ nổi rồi, vậy mà vẫn còn sức đi hỏi tung tích của Tư Bác Văn.
Lục Nghiên Tịch lắc lắc đầu, nhìn thẳng về người đàn ông ở bên cạnh.
“Bỏ chị ấy ra”
Nếu không phải bởi vì tốt xấu gì Vu Diễm My cũng có quan hệ chị em họ với mình, thì Lục Nghiên Tịch thật sự rất muốn giả vờ làm như không nhìn thấy gì
Nghe thấy lời nói của Lục Nghiên Tịch, không đợi người đàn ông tiếp lời, Vu Diễm My đã mở miệng.
“Lục Nghiên Tịch, cô đừng có ở đây giả vờ làm người tốt cho Tôi!”
“Tôi không cần sự thương hại của cô, cút”
Lục Nghiên Tịch bất lực trừng mắt: “Giờ đã là lúc nào rồi, Vụ Diễm My, nếu như chị muốn bị người khác làm, vậy tôi đi ngay đây”
“CôI"
Vu Diễm My tức giận, nhưng không thể phủ nhận, lời Lục Nghiên Tịch nói là sự thật.
Cô ta nghiến răng, nhưng không hề mở miệng.
“Nếu như anh không bỏ tay ra, tôi sẽ kêu lên đấy”
“Hôm nay còn là sinh nhật của ngài Henry, những vị khách đến tham dự lại đều là những người có máu mặt, nếu như gây ra trò cười gì, anh nghĩ rãng ngài Henry sẽ tha cho anh sao?"
Đôi mắt Lục Nghiên Tịch lạnh lùng, cứ thế nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt.
Cô không khỏi có chút vui mừng, may mà vừa nãy Tư Bác Văn đã kéo cô đi.
Nếu không thì, người đang nằm đó bây giờ không phải là Vu Diễm My, mà là cô Nghĩ như vậy, Lục Nghiên Tịch càng cảm thấy ớn lạnh hơn. “Bỏ tay rai”
Lục Nghiên Tịch tiến lên phía trước, đáy mắt toát lên sự lạnh. lẽo, lạnh lùng mở miệng.