Chương 1124
Có làm sao thì chỉ cần nghĩ tới Ngụy Như Mai thôi là Lục Nghiên Tịch đã ghét cay ghét đắng rồi.
Không ngờ dáng vẻ đáng yêu, non nớt của Gia Bảo lại làm Lục Nghiên Tịch yêu thương nó đến thế.
Cô tới gần Gia Bảo từng chút một, vừa đi tới vừa không ngừng từ tốn dỗ cậu bé.
"Gia Bảo, đừng khóc nữa nào”
"Gia Bảo của chúng ta là ngoan nhất."
Trẻ nhỏ nhớ mẹ vốn dĩ là vì không muốn rời xa mẹ.
Hành động của Lục Nghiên Tịch làm Gia Bảo bỗng quên khóc.
Cậu bé tròn mắt nhìn Lục Nghiên Tịch ở đối diện.
Lục Nghiên Tịch mỉm cười, tới gần Gia Bảo rồi lau khô toàn bộ nước mắt ở khóe mắt cậu bé.
Ban đầu trong lòng Lục Nghiên Tịch khá lo rằng mình sẽ không dỗ được Gia Bảo.
Dù sao lúc nãy nghe quản gia nói hơi lo lắng.
Nhưng bây giờ xem ra là cô nghĩ nhiều quá thôi, rõ ràng cậu bé Gia Bảo này dễ gần lắm mà.
Lục Nghiên Tịch nhếch môi ngồi cạnh Gia Bảo, bắt đầu trò chuyện với cậu bé.
Bỗng bầu không khí giữa hai người rất vui vẻ và hòa thuận.
Giữa lúc đó, quản gia đi lên thấy hai người như thế bèn vội vàng chạy xuống báo cáo với Tư Bác Văn.
"Ông chủ ơi, không ổn rồi!"
"Ông chủ!"
Thấy quản gia gấp gáp như thế, Tư Bác Văn bất giác nhíu mày, hỏi.
"Sao vậy!"
Lẽ nào Lục Nghiên Tịch và Gia Bảo xảy ra chuyện gì?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tư Bác Văn càng u ám hơn.
Tư Bác Văn nhìn quản gia như muốn biết đáp án.
Do quá kích động nên qua một lúc lâu quản gia vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Ông ta thở hổn hển, đợi cả buổi cũng không thấy ông ta giải thích chuyện gì đang xảy ra.
Dáng vẻ của quản gia làm Tư Bác Văn bực bội liếc mắt nhìn. Thôi, anh tự đi lên xem cho rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!