Chương 1097
Thật ra Mê Lộ rất muốn khai ra người đứng đằng sau, nhưng Ngụy Như Mai đã từng nói với cô ta. Nếu như mình phản bội cô ta, khai ra cô ta, thì Mễ Lộ đừng mong lấy được một đồng tiền nào. Vì số tiền này, Mễ Lộ có chết cũng không thừa nhận.
“Tổng giám đốc Tự, tất cả chuyện này đều do một mình tôi làm”
Tư Bác Văn quát mắng:
“Lập tức đi làm thủ tục từ chức, công ty chúng tôi không chứa nổi loại người giống như cô”
Mễ Lộ nghe thấy bản thân sắp bị sa thải thì lập tức vừa khóc. vừa nói:
“Tổng giám đốc Tư, anh hãy nhìn vào phần tận tâm tận lực vì công ty suốt bao năm qua của tôi, lần này xin anh cho tôi cơ. hội được tha thứ đi mà”
“Tổng giám đốc Tư...”
Tư Bác Văn không muốn nghe Mễ Lộ nói thêm bất kì điều gì nữa, nhìn thấy cô ta là tức giận, anh lập tức gọi bảo vệ lên đuổi cô ta đi
Mễ Lộ cứ thế bị đuổi việc rồi, trở về phòng làm việc của mình bắt đầu thu dọn đồ đạc của bản thân.
Lục Nghiên Tịch đột nhiên nghe được chuyện Mễ Lộ đã bị Tư Bác Văn sa thải từ chỗ đồng nghiệp khác, bèn lập tức chạy qua đó tìm hiểu tình hình một chút. Mễ Lộ nhìn thấy Lục Nghiên Tịch đi đến rồi, trong lòng rất tức giận. Tất cả là tại vì cô ta, nên mình mới phải rời khỏi đây. Cô ta nghĩ dù gì mình cũng bị sa thải rồi, cũng không phải kiêng nể gì nữa, liền vạch ra b; thật.
“Lục Nghiên Tịch cô còn có mặt mũi đến gặp tôi à? Cô đến cười nhạo tôi chứ gì?”
Lục Nghiên Tịch sững sờ nói:
“Mễ Lộ cô lại nói gì vậy? Sao tôi lại đến cười nhạo cô được. chứ, chỉ là tôi muốn đến quan tâm cô một chút thôi mà, không phải vừa nấy cô còn vui vẻ đi đến văn phòng của Tư: Bác Văn sao?”
Mễ Lộ vừa dọn dẹp vừa tức giận nói:
“Còn không phải là tại cô sao, tôi bị Tư Bác Văn sa thải rồi” Lục Nghiên Tịch hỏi lại: