Chương 1092
Bây giờ nghĩ lại, đúng là buồn cười
Anh đã từng đọc một cuốn sách, người không chê bạn, mới là người yêu bạn nhất.
Ngụy Như Mai nhìn Tư Bác Văn như thể đang suy nghĩ gì đó, không động đậy, cho rằng anh bị lời nói của cô ta cảm động, vì thế bắt đầu lải nhải nói chuyện trước kia.
Tư Bác Văn nghe Ngụy Như Mai tiếp tục nói tiếp, anh thoát khỏi hồi ức, nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt này, anh đã không còn dâng lên một chút hứng thú nào nữa, mỗi lần nghĩ đến rất có thể cô ta là người trăm phương ngàn kế hãm hại Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn cảm thấy ớn lạnh.
Anh hất mạnh tay Ngụy Như Mai ra, vẻ mặt đầy chán ghét: “Ngụy Như Mai, không cần nhắc trước đây với tôi, bởi vì cô sớm đã không xứng để nhắc đến trước đây, còn nữa, tốt nhất cô cũng đừng có ý đồ xấu gì nữa, nếu không tôi sẽ bắt cô nhận lại gấp mười gấp trăm lần, nghe rõ chưa?”
Ngụy Như Mai nhìn vẻ mặt anh bỗng mất đi độ ấm, bỗng suy sụp, vốn còn tưởng rằng anh đã động lòng, còn tưởng rằng anh vẫn nhớ đến tình cảm trước đây: “Tư Bác Văn, có phải anh yêu người phụ nữ Lục Nghiên Tịch kia rồi đúng không, rốt cuộc cô ta có chỗ nào tốt hơn em, vì sao anh lại yêu cô ta? Không phải trước kia anh ghét cô ta nhất sao?” Tư Bác Văn lại nghe thấy trước kia một lần nữa, mà trước kia là quả đắng do chính anh gieo, cũng là vảy ngược mà anh không muốn đề cập tới nhất.
Hôm nay, bị Ngụy Như Mai hời hợt nói ra, Tư Bác Văn đau lòng thở dài, mà trong ánh mắt lần thứ hai nhìn Ngụy Như Mai lại chứa đầy sát khí và khát máu: “Ngụy Như Mãi, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, cút cho tôi”
Sau khi nói xong, cánh cửa đóng sầm lại.
Ngụy Như Mai đứng ở cửa, nắm chặt ngón tay không cam lòng, móng tay dài suýt chút nữa làm lòng bàn tay chảy máu. Cô ta không hiểu rốt cuộc mình đã làm sai chỗ nào, vì sao Tư Bác Văn lại ghét cay ghét đảng cô ta như vậy.
Tất cả là do người phụ nữ Lục Nghiên Tịch kia, là tại cô nên Tư Bác Văn mới quên đi sự ngọt ngào giữa anh và cô ta, là do con điếm kia, chắc chắn phải phanh thây cô vạn đoạn Trong lúc Ngụy Như Mai ác độc suy nghĩ làm thế nào để phanh thây vạn đoạn Lục Nghiên Tịch, đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Ngụy Như Mai chợt ngẩng đầu như thể lại nhìn thấy hy vọng, nở nụ cười hướng về phía mặt người sắp lộ ra, nhưng ở cửa không xuất hiện khuôn mặt tuấn tú đẹp trai kia, mà là một cái áo khoác vest màu trắng bay ra đập thẳng vào mặt Ngụy Như Mai.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!