Chương 1079
Nhìn thấy màu đỏ tươi trên mặt khăn giấy, trong lòng Lục. Nghiên Tịch căng thẳng, theo bản năng muốn giấu khăn giấy đi.
Quả nhiên bệnh tình của cô lại nghiêm trọng rồi, tuyệt đối không thể để Tư Bác Văn nhìn thấy.
Nhưng mà, dù tốc độ của cô có nhanh hơn nữa thì cũng vẫn bị Tư Bác Văn phát hiện.
Anh nhíu chặt lông mày, thẳng thừng nắm lấy tay Lục Nghiên Tịch, lạnh giọng hỏi.
"Đây là sao?"
Lục Nghiên Tịch sững sờ, khuôn mặt nhỏ trắng bệch: "Tôi, sao tôi biết được."
"Có lẽ hôm qua bị cảm lạnh đó."
Lúc này, sao Lục Nghiên Tịch có thể nói cho Tư Bác Văn biết nguyên nhân thật sự.
Nếu như nói ra, không phải như công khai để người đàn ông này xem mình như trò cười sao?
Nghĩ đến đây, Lục Nghiên Tịch không kiềm chế được khẽ cười. Gương mặt nhỏ trắng bệch không hiểu sao lại khiến cho người ta thấy có chút đau lòng.
Nhìn thấy dáng vẻ của Lục Nghiên Tịch, ánh mắt Tư Bác Văn không khỏi tối sầm lại.
Lời nói vốn chuẩn bị thốt ra khỏi miệng lại chỉ biến thành bốn chữ.
"Chú ý một chút."
Lục Nghiên Tịch gật đầu: "Ừm”
Trùng hợp ngay lúc này, bác sĩ đi vào từ ngoài cửa.
Anh ấy giơ tay gõ cửa, cốc cốc...
"Vào đi"
Chỉ thấy bác sĩ cầm theo bản bệnh án, đi vào từ bên ngoài: "Lục Nghiên Tịch đúng không?"
Sau khi nghe thấy lời của bác sĩ, Lục Nghiên Tịch gật đầu liên tục không ngừng.
"Vâng, tôi là Lục Nghiên Tịch!"
"Bác sĩ, sao vậy?"
Bác sĩ mang hàm ý sâu xa nhìn thoáng qua Lục Nghiên Tịch, ngay sau đó thở dài một hơi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!