CHƯƠNG 1009
Dường như cô ta không thể tin nổi lời Lăng Dạ nói, không ngờ người đàn ông này lại tuyệt tình tới vậy.
Một người đẹp như cô ta đứng ở đây mà lại ngoảnh mặt làm ngơ, đúng là quá đáng ghét!
“Xin nhường đường cho”
Lăng Dạ lặp lại lời của mình một lần nữa, vẫn là vẻ mặt vô cảm đó.
Thấy Lăng Dạ như vậy, Mễ Lộ chỉ đành thầm kêu xui xẻo. rồi ngoan ngoãn tránh ra.
Lăng Dạ đi thẳng tới trước mặt Lục Nghiên Tịch, nói: “Cô Lục, phiền cô đi cùng tôi một chuyến”
Nghe thấy lời của Lăng Dạ, không chỉ Lục Nghiên Tịch mà Mễ Lộ cũng có hơi hoảng sợ.
Dựa vào đâu? Dựa vào đâu không gọi cô ta mà lại đi gọi con khốn Lục Nghiên Tịch kia chứ.
Cô ta nhìn Lục Nghiên Tịch với ánh mắt đây căm hận. “Sao vậy?”
Lục Nghiên Tịch nâng mắt, trên mặt đầy vẻ khó hiểu. Đang yên đang lành lại tìm cô, chắc chắn không có chuyện gì tốt lành gì đâu.
Dựa theo tính cách của Tư Bác Văn, chắc là lại muốn tìm cô gây phiền phức nữa rồi.
Lăng Dạ không nói nhiều: “Đi thôi”
Dứt lời, anh ta đi thẳng ra ngoài.
Thấy vậy, Lục Nghiên Tịch cũng vội cất bước đuổi theo. Đi tới cửa phòng làm việc của Tư Bác Văn thì vươn tay.
đẩy cửa ra.
Vừa thấy Lục Nghiên Tịch, ngay giây sau, giọng nói lạnh lùng của Tư Bác Văn lập tức truyền vào tai.
“Lục Nghiên Tịch, cô là heo đấy à?”
Câu này của Tư Bác Văn khiến Lục Nghiên Tịch thấy hơi khó hiểu.
“Tư Bác Văn, anh có ý gì?”
Tuy người đàn ông này đúng là ông chủ của công ty, nhưng không ai quy định ông chủ có thể tùy tiện công kích cá nhân với nhân viên cả.
Thấy cảnh này, Lăng Dạ lặng lẽ lui xuống rồi đóng cửa lại. “Cô tự xem bản thân mình đã làm gì đi!”