Bạch Tuyết cứ như vậy bị Lãnh Dạ bao vây thân thể, đến một cử động cũng không dám làm, bởi vì lo lắng nếu động chạm đến anh, chính mình sẽ lại mang đến phiền toái!
Tuy rằng Bạch Tuyết trừ những lúc thanh tỉnh ra thì đều thật biết điều, nhưng là khi đang ngủ cô liền muốn tìm chỗ ngủ thoải mái nhất để ngủ, cũng như cô đem cánh tay của Lãnh Dạ làm thành gối đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn còn gắt gao dựa vào trong ngực Lãnh Dạ , một cánh tay thì còn ôm ở phía sau Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết đang ngủ say , trong lòng thực hạnh phúc, người phụ nữ của hắn cuối cùng đã trở lại, mặc dù các cô không có giống nhau, nhưng là, hắn vẫn muốn có cô.
Sáng sớm.
Bạch Tuyết cảm giác như đang bị người khác nhìn chăm chú, chậm rãi mở mắt ra, trong lòng đang suy nghĩ nên cùng Lãnh Dạ chào hỏi như thế nào, thì ai ngờ?
“A –” Bạch Tuyết bị dọa nhanh nhẹn ngồi dậy, vốn tưởng rằng là Lãnh Dạ, ai ngờ lại là Lãnh Nguyệt, đều là con gái, nhưng mà cảm giác vẫn là rất khó sử, Lãnh Nguyệt có thể hay không nghĩ cô là một người không biết liêm sỉ vì nhờ vả anh trai cô mà làm những việc như vậy?
Bạch Tuyết kêu lên sợ hãi, Khiến Lãnh Dạ mở mắt ra, nhìn thấy là em gái tiến vào, thì lập tức lại nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Kỳ thật, Lãnh Nguyệt vốn ở ngay tại bên dưới lầu ,cô chính là tò mò anh trai mọi hôm luôn luôn dậy sớm hôm nay không biết vì sao mặt trời đã chiếu đến mông rồi mà còn không có dậy, không nghĩ tới là nhìn đến anh trai ôm chặt tiểu bạch thỏ ngủ
Kỳ quái là anh trai vốn không thích đem cánh tay làm gối đầu cho phụ nữ nằm, nhưng lần này rốt cuộc là làm sao? Cho nên cô mới tò mò như vậy nhìn đánh giá Bạch Tuyết không dời mắt , cũng bởi vậy Bạch Tuyết mới cảm giác được.
Bạch Tuyết hoang hốt ngồi dậy, chẳng biết rằng khuôn mặt cô bây giờ đang đỏ ửng, đợi cho cô kịp phản ứng ,thì cô lại cuống quít chui vào trong ổ chăn , Lãnh Dạ liền thuận thế ôm eo nhỏ của cô , Bạch Tuyết tuy rằng thật không hiểu anh ra sao, hiện có người thứ ba ở đây vậy mà anh còn làm như vậy, nhưng mà cô cũng không dám làm trái ý là bảo anh mau bỏ cánh tay không an phận ra, hoá ra Lãnh Dạ không chỉ có ôm, mà một tay còn cầm lấy một bên ngực, lại vừa xoa lại vừa nắm.
“Hai người cứ tiếp tục, thật có lỗi vì đã quấy rầy, em sẽ biến mất, biến mất!” Lãnh Nguyệt cúi đầu khom lưng đi nhanh ra ngoài, Bạch Tuyết rất muốn giải thích điều gì đó, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì ? Miệng vốn mở ra rồi lại ngậm lại !
Sau khi Lãnh Nguyệt rời khỏi phòng, Lãnh Dạ liền nhìn cô. Chẳng lẽ đàn ông đều thích nơi đó, trừ bỏ có thịt là nhiều, ngoài ra cũng không có cái gì đặc biệt ?
Bạch Tuyết hiện tại rất là khó hiểu, cô bỗng nhiên thực thích cứ như vậy, bị anh thưởng thức, nhất là bị anh làm vậy.
Chẳng lẽ mình lại thích bị ngược đãi nhỉ !
Nội tâm thực rối bời!
Anh sẽ không bao giờ để ý đến cô, Anh hẳn chỉ là nhất thời cao hứng!
Bạch Tuyết nghĩ đến đêm qua anh thực dịu dàng, nhưng mà nhìn lại anh hiện tại, bỗng nhiên mới thấy cảm giác tất cả đều không chân thật!
Đơn thuần Bạch Tuyết hiểu , đàn ông khi đến thời điểm chinh phục người phụ nữ thì đều sẽ thực dịu dàng!
Nhất là Lãnh Dạ, anh vốn có bản tính của dã thú, cho nên mơi thường thường hay doạ nạt Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết tuy rằng rất sợ hãi, nhưng là vẫn nhỏ giọng hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
“Tôi làm sao có thể lại quay trở về đây nữa chứ?” Bạch Tuyết nhớ rõ cô đã đi ra khỏi nơi này , hơn nữa là đi về nhà , cô không nhớ rõ mình tại sao lại đến nơi đây ?
“Vì sao muốn tra tấn chính mình?” Lãnh Dạ ngẩng đầu hỏi.
“Ai sẽ làm vậy chứ!” Bạch Tuyết trả lời. Lãnh Dạ ngập ngừng một chút, trong lúc đó lập tức đem mặt dựa vào ngực của Bạch Tuyết , Bạch Tuyết nhìn không tới vẻ mặt của anh lúc này, nguyên lai người đàn ông này ở trước mắt chỉ để ý chính là thân thể của cô!
Cô chính là loại con gái vì tiền, có lẽ anh căn bản là rất khinh thường cô!
Lúc trước vì cha chủ động tìm đến amh, nên có phải hay không anh thực xem thường cô, bởi vì cô là vì ích lợi mà đến, khó trách anh luôn nói cô luôn đi quyến rũ anh!
Nếu anh nghĩ như vậy về cô, thì cô cũng không thể trách anh, việc này dù sao cũng là sự thật! Cô ngay từ đầu đơn thuần tiếp xúc với anh cũng là vì có mục đích, lúc này cô làm sao có thể hy vọng xa vời anh sẽ xem trọng cô dù chỉ liếc mắt một cái!
Buổi sáng.
Bạch Tuyết dậy rất sớm, nhưng mà quần áo của cô đều đã bị Lãnh Dạ ném đi hết, cô thấy rất khó sử đi tới trước tủ quần áo , cô nhớ rõ lần trước Lãnh Dạ có đưa cho cô rất nhiều bộ quần áo không biết có còn hay không nữa?
Chậm rãi mở tủ quần áo ra, từng bộ quần áo đẹp đẽ đều treo ở trong tủ quần áo.
Hoá ra anh vẫn còn giữ chúng, vốn tưởng rằng những bộ quần áo này sẽ đưa cho em gái của anh mặc,hoá ra không phải, cô tiện tay cầm lấy một bộ nhìn bình thường nhất ra mặc , kỳ thực, cô vẫn biết mặc dù bộ quần áo này trông bình thường nhưng cũng là rất đắt tiền, bởi cô chưa từng được mặc bao giờ , đều là nhìn thấy qua trong các cửa hàng nổi tiếng.
Mở ra phía dưới ngăn kéo, thật may những bộ đồ lót vẫn ở đây, nếu không cô cũng không thể để bên trong không mặc gì mà đã mặc nguyên quần áo ngoài vào được!
Mặc song quần áo, đi tới trước giường.
“Tôi, tôi phải đi đây!” Bạch Tuyết cảm thấy hẳn là nên nói lại với anh một tiếng, thế là nhỏ giọng nói.
“Vì sao đi sớm như thế?” Lãnh Dạ hỏi, kỳ thực, hắn nghĩ muốn giữ cô ở lại, thế nhưng, xem ra cô lại càng muốn rời đi!
“Tôi còn phải đi học, nếu không xẽ muộn mất! Tạm biệt.” Bạch Tuyết liền rời khỏi . Cô hiện tại thật không dám đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của Lãnh Dạ , bởi cô thấy nó có thể nhìn xuyên thấu thân thể của cô, làm cho cô rất không được tự nhiên! Cho nên cô nghĩ muốn thoát khỏi đây.
Nhìn bóng lưng Bạch Tuyết rời đi, hắn chau mày lại, chẳng lẽ cô cứ như vậy không muốn cùng hắn ở chung một chỗ hay sao? Hay là trong lòng cô đã có người khác?
Về đến nhà.
“Con nhỏ chết tiệt kia, rốt cuộc cô đã chết ở đâu vậy? Cả một đêm đều không có trở về nhà, còn bộ quần áo của cô là ở đâu ra? Mẹ kế liếc mắt nhìn thấy bộ quần áo đắt tiền trên người Bạch Tuyết, làm tất cả lực chú ý đều chăm chú vào đó .
“Dì Mai, con hôm qua ngủ nhờ nhà của bạn học, đây là quần áo của bạn ấy, con còn phải thay ra, để còn trả lại cho cô ấy!”
“Bạn học nào? Sao tôi không biết cô có người bạn học nhà nhiều tiền chứ?” dì Mai phát hiện Bạch Tuyết mặc quần áo tất cả đều là hàng hiệu.
“Là là quần áo của Khang Giai!” Bạch Tuyết nói.
“Là cô ta, cha cô ta không phải là luật sư sao! Làm sao lại có nhiều tiền mua quần áo tốt cho nó!” Hiển nhiên mẹ kế không tin.
“Cha cô ấy gần đây nhận một khách hàng lớn, cho nên mới cho Giai Giai mua.” Bạch Tuyết cúi đầu trả lời , trong lòng thực bất an , cô xác thực đúng là có nghe Giai Giai nói cha cô ấy gần đây nhận được một khách hàng lớn.
” Thực sự như vậy, ta cũng nghe nói vậy, xem ra lần này kiếm được không ít. Nếu không sao có thể bỏ tiền cấp con nhỏ kia mua quần áo xịn như vậy!”
Nhìn thấy mẹ kế đã tin, cô cuống quít chạy vào phòng thay quần áo, sau đó đi vào phòng bếp làm bữa sáng, kỳ quái chính là, hôm qua tay cô rõ ràng bị đứt , vì sao hôm lại không nhìn thấy vết thương đâu, chẳng nhẽ lại khôi phục nhanh như vậy?
Trong lòng mặc dù cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng, thời gian không cho phép cô mải suy nghĩ , làm xong đồ ăn sáng, cô chỉ ăn qua loa một ít,liền vác cặp sách rời khỏi nhà .
Sau khi nhìn thấy Bạch Tuyết rời đi, Bạch Lan liền chạy vào trong phòng của Bạch Tuyết cầm lên bộ quần áo cô mới thay ra, cô rất thích nó , không thể được, cô nhất định phải bảo cha mua cho cô một bộ như vậy.
Đi tới trường học,thấy Lâm Giang đã tới, hắn tốt bụng đưa cho Bạch Tuyết một túi đồ ăn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!