Chương 280
Đường Thi và Đường Duy đẩy xe mua sắm dạo siêu thị, đằng sau Hàn Nhượng cầm điện thoại chờ họ. Đến lúc tính tiền, Hàn Nhượng bảo để anh, Đường Thi lại đấy anh ta ra xa: “Đế mẹ con chúng tôi tự làm, anh đừng khách sáo, lần sau anh mời chúng tôi.”
Phân biệt quan hệ rạch ròi có lẽ là tác phong tốt đẹp của cô. Cô chưa bao giờ vô duyên vô cớ chiếm lợi của người khác.
Lúc trả tiếng, sau lưng cô bỗng vang lên tiếng hét ầm ĩ. Đường Thi quay đầu lại, phản xạ che chở cho Đường Duy, nhưng ngay sau đó một bóng người xông về phía cô, tay ghì cổ cô, dùng sức kéo cô ra sau. Lưỡi dao lạnh lẽo kề sát bên cổ, Đường Thi ngoảnh đầu nhìn lại thì phát hiện vẻ mặt của người này vô dùng dữ tợn: “Cuối cùng tao cũng tìm thấy mày! Con tiện nhân này!”
Thì ra cảm giác bị theo dõi không phải là giả.
Quần chúng chung quanh cất tiếng hét chói tai, có người cầm điện thoại gọi cảnh sát, nhưng người kia lại có ý định đồng quy vu tận nên thậm chí không bận tâm tới cảnh sát, chỉ muốn trả thù Đường Thi. Ông ta thậm chí không cần mạng sống, chỉ cần Đường Thi chôn cùng. Người kia dùng sức bóp chặt cổ Đường Thi. Sắc mặt cô tái nhợt: “Rốt cuộc ông là ai?” Cô thật sự không nhớ mình còn đắc tội người nào…
“Mày còn nhớ An Như, con gái tao không?” Lưỡi dao của người kia kề sát cổ Đường Thi, máu tươi chảy men theo thân dao, thân thể Đường Thi lạnh lẽo: “Ông là ba của An Như?”