Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 1128

Đường Duy ngây người, cảm giác có một cơn giận từ sâu trong lòng dân dần tràn ra.

“Nếu mọi người đều đã trưởng thành rồi, vậy thì cũng không cần để ý loại chuyện vặt vãnh này.”Bạc Nhan nở nụ cười, vén hết tóc sang một bên, lộ ra nửa bên cần cổ nõn nà, cô rũ mi nói: “Nhưng sau này, chúng ta cũng không cần liên lạc với nhau nữa.

Đường Duy mở to hai mắt, nhìn Bạc Nhan nói ra những lời này. Một lúc sau, cậu ta giận quá hóa cười, tiến lên năm lấy tay Bạc Nhan, cô theo phản xạ lùi về sau: “Anh muốn làm gì? “Tôi muốn làm gì?”

Đường Duy tựa như nghe được một câu chuyện cười, nhìn tư thế này giống như cậu ta muốn dùng sức đề Bạc Nhan quay lại giường. Bạc Nhan nghiến răng không nghe: “Không phải đã nói rõ hai bên không liên quan đến nhau nữa sao! Sau này cứ coi như chưa từng quen biết nhau là được. Đường Duy, anh đừng có như một con chó đực động dục…

“Bop!”

Tiếng tát giòn vang đã làm giản đoạn toàn bộ những gì Bạc Nhân định nói.

Cô bị Đường Duy tát lệch cả mặt, cả người không ngừng run rẩy, năm chặt ngón tay, chẳng bao lâu nửa bên mặt sưng phù lên, đủ để thấy cái tát này của Đường Duy mạnh tới mức nào.

“Mồm miệng nhanh nhảu, cảm thấy bản thân mình hiện tại đủ lông đủ cánh rồi sao?”

Đường Duy cười, trong mất giống như tồn tại một hố sâu mà Bạc Nhan cảm thấy bản cô đang không ngừng rơi xuống dưới đó, mãi cho tới khi tan thành cát bụi.

“Vừa rồi còn cảm thấy cô ngoan ngoãn một chút, hiện tại xem ra…” Dừng một chút, Đường Duy nhếch miệng, giống như không hề để Bạc Nhan trong mắt: “Đối tốt với cô chỉ là uổng công vô ích!”

Cậu ta xoay người, trực tiếp cầm lấy điện thoại di động bên cạnh, xẻ đôi dép của khách sạn đi ra ngoài. Bạc Nhan một mình đứng đó, thân hình gầy gò, chẳng khác nào một thân cây chỉ còn toàn cành khô vào ngày đông, chỉ cần bẻ là sẽ gãy.

Rầm, tiếng đập cửa vang lên làm Bạc Nhan giật mình lấy lại tinh thần, cô mờ mịt nhìn gian phòng trống rỗng, hai tay che mặt Sau đó nước mắt từng hạt từng hạt tuôn rơi, rốt cuộc cô gái không còn chịu được nữa, cô ngồi xụp xuống, vòng tay ôm lấy mình, giống như đã đi tới cùng đường mà khóc lớn.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!