Chỉ thấy Mộc thụ cành lá sum xuê, lại chặt chẽ gắn kết đến cực hạn, như một tấm thuẫn lớn sản sàng bảo hộ người thi triển nó.
Xèo xèo xèo
Hỏa diễm rốt cuộc tiếp xúc với cổ thụ, âm thanh thiêu ruội không ngừng vang lên, nhưng với cường độ linh lực Hóa Thần Kỳ, tốc độ Dị Hỏa thiêu đốt tạm thời chưa thể phá hủy nó...
GÁY GÁY
Hỏa Phượng như nổi giận, hai cánh khổng lồ vổ phần phật, cường độ hỏa diễm đề thăng bao trùm một phần thiên địa...
Cổ thụ như một ngọn đèn lun lay trước gió, Tứ trưởng lão nhìn sang Mộc Hào. hét nói:
“Mau chạy đi, chỉ khi nào ngươi thoát đi ta mới dễ dàng hành động”
Mộc Hào hai mắt hẳn từng tia máu, lần đầu trong đời hắn như chó nhà có tang, bị người nhỏ tuổi hơn mình ép đến chật vật như vậy...
Bất quá lý trí nói cho hắn biết, ở lại chỉ càng làm liên lụy Tứ Trưởng Lão...
Mộc Hào cừu hận nhìn chằm chăm Lạc Thần, chưa từng nghĩ tới vì tham lam của bản thân mà gây nên chuyện này...
Hắn chỉ cho rằng, Lạc Thần mạnh hơn hắn, thiên phú cao hơn hắn, thì là đáng chết...
Nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Lạc Thần đã chết 69 lần... Hai chân bắt đầu di chuyển thân pháp, Mộc Hào cấp tốc thối lui...
“Chạy được sao?” Lạc Thần cười lạnh một tiếng, dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn hắn, hai chân dậm lấy Địa Chiến Ngoa, thi triển thân pháp truy đuổi...
“Hừ, ngươi phân tâm như vậy, Hỏa Phượng Hoàng này còn điều động được sao?” Tứ trưởng lão cười lạnh nói, chỉ là đột ngột tiếng cười của hắn im bặt...
Chỉ thấy bên trên không trung, Hõa Phượng không những không tiêu tán, trái lại cường độ hỏa diễm càng nhanh chóng tăng lên, hai cánh điên cuồng vũ động...
Cổ thụ sắp bị thiêu trụi... “Làm sao có thể” Tứ trưởng lão sắc mặt trắng nhợt...
“Haha, suy tính tốt lắm” Lạc Thần nhếch miệng cười, hắn sao có thể không rõ ý đồ của Tứ Trưởng lão?
Người này suy nghĩ mình phải bận tâm điều khiển Hỏa Phượng công kích hắn, không thể nào thừa sức truy kích Mộc Hào...
Không thể không nói, Hóa Thần Kỳ quả thật đầy rẫy kinh nghiệm chiến đấu, nếu Lạc Thần không phải Hồn Tu, có thể mọi chuyên đã diễn ra như tính toán của đối phương.. .
Nhưng Tứ trưởng lão không biết một điều nghiêm trọng...
Hỏa Phượng lúc này đã được gia trì Hồn Lực...
Nó không khác một cỗ phân thân của Lạc Thần bao nhiêu... Vì thế hắn không cần bận rộn điều khiển, ngược lại có thể tự do hành động...
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ khủng khiếp vô cùng, thoáng chốc Lạc Thần đã chặn đứng trước mặt Mộc Hào, ngăn trở đường lui của hắn...
“Tiểu Thần công tử, ngươi thật muốn đuổi tận giết tuyệt sao?” Mộc Hào. nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Ta không những muốn giết các ngươi, Lý Trúc Loan thiện lương như thế không hiểu tại sao lại gia nhập nơi rác rưởi như Thiên Mộc Tông, sau khi các ngươi chết ta sẽ hảo hảo chiếu cố nàng”
Lạc Thần cười khẩy, hắn và đối phương không oán không cừu, lại đột ngột bị tính kế, ngay cả người vô tội như Cát đại thúc cũng bị liên lụy, quả thật câm giận đến cực điểm.
Mộc Hào nghe xong tức giận phun ra một ngụm máu, gẳn từng chữ nói:
“Là ngươi bức tal”.
Nhìn Tứ trưởng lão bị Hỏa Phượng dây dưa không dứt, không ai làm gì được ai, Mộc Hào đột ngột lấy ra viên đỏ rực đan dược, mùi huyết khí nông đậm đến
cực điểm...
“Không thể!” Tứ trưởng lão nhìn hành động của hắn, hai mắt trừng to, lệ hống hét:
“Sâm Lâm Vạn Trượng”
Hắn phun ra một tia tiên huyết, đột ngột thi triển ấn pháp kỳ lạ...
Chỉ thấy ngàn dặm lãnh thổ xung quanh, mộc hệ linh lực như bị tước đoạt, mặt đất nhanh chóng khô cản, một rừng cây lớn chẵn chịt đột ngột xuất hiện trên
không trung, đem Lạc Thần và Mộc Hào bao trùm trong đó...
AAA
Hỏa Phượng nhân cơ hội khó được, một ngụm dị hỏa phun ra, Tứ Trưởng Lão bị hỏa diễm trực tiếp đụng phải, hét thảm một tiếng...
Mùi da thịt cháy khét lan tỏa..