Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

Nghe thấy Lạc Nam đòi giao ra Bảo Khang, sắc mặt của Trần Thị đám người trở nên khó coi.

Kẻ này tìm đến tận nhà bọn hắn muốn bọn hắn nộp mạng của nhi tử, thử hỏi bậc làm phụ mẫu, tuy rằng biết nhi tử của mình làm sai nhưng mấy ai có thể chấp nhận?

Thấy tình cảnh này, Bảo Lan biết nếu mình không lên tiếng hoà giải thì sẽ khó tránh khỏi xung đột.

Nàng bước đến phía trước mặt Lạc Nam và hai nữ, nhấc váy thi lễ, áy náy mở miệng:

“Gặp qua ca ca và hai vị tỷ tỷ, tiểu nữ biết hành vi của tam ca của mình là khó có thể tha thứ, xin lỗi cũng chỉ bằng thừa, ở đây tiểu nữ có một chút lễ vật xin được bù đắp, hy vọng các vị có thể đại nhân đại lượng, giơ cao đánh khẽ mà tha cho hắn một lần.”

Nói xong cởi bỏ cả Nhẫn Trữ Vật đưa đến.

Nhìn thấy thiếu nữ như bước ra từ trong tranh hiểu chuyện, ôn nhu như nước hạ thấp mình xin lỗi, sắc mặt đám người Dương Siêu, Bảo Đăng lạnh lẽo, chỉ hận Bảo Khang là kẻ gây ra tất cả mọi việc nên khiến nàng chịu uỷ khuất như vậy.

Thậm chí ngay cả Bảo Ngạn, Trần Thị cũng nhịn không được muốn cho Bảo Khang một cái tát.

Bất quá Lạc Nam lại là dửng dưng như không, nữ nhân tuyệt sắc ôn nhu hiểu chuyện hắn nhìn thấy rất nhiều.

Lạc Ly, Lạc Huyên, rồi cả Bạch Liên Hoa, Hải Linh Lung... các nàng đều thuộc kiểu nữ nhân như vậy cho nên Lạc Nam cũng chẳng động lòng.

Bất quá đánh người cũng phải nhìn sắc mặt, đã Bảo Lan này hiểu lý lẽ, hắn cũng kiên nhẫn mở miệng, lên tiếng nói:

“Ta chỉ hỏi tiểu thư một câu, trường hợp nếu ta không có thực lực, ta thì bị thuộc hạ của tam ca ngươi giết, thê tử thì rơi vào trong tay của hắn... vậy tiểu thư sẽ giải quyết thế nào?”

Bảo Lan lập tức lên tiếng: “Nếu tiểu nữ biết chuyện, chắc chắn sẽ cứu thê tử ngươi ra, đồng thời bồi tội với ngươi.”

“Bồi tội thế nào với người đã chết?” Lạc Nam cười nhạt hỏi: “Ngươi thậm chí còn không khiển trách thủ phạm là hắn?”

“Ta...” Bảo Lan nhất thời không biết nói gì cho phải, chẳng lẽ nàng lại nói sẽ giết tam ca của mình?

“Nhưng ca ca còn sống, tất cả chỉ là giả thuyết mà thôi.” Bảo Lan ôn tồn nói:

“Lời ngươi nói chưa thật sự xảy ra, sao phải đặt mọi người vào tình huống khó xử?”

“Ai nói chưa diễn ra?” Lạc Nam gằn từng chữ một:

“Đây không phải lần đầu tiên tam ca của ngươi làm ra hành vi như vậy, đã có rất nhiều tu sĩ vô tội trước đây từng đến Hải Bảo Thành làm khách, kết cục của bọn hắn chính là bị tam ca của ngươi nhắm đến, ra lệnh cho Hải Đao Bang tiêu diệt, tất cả những kẻ đó đã trở thành oan hồn hết rồi.”

“Ngươi sẽ làm gì để lấy lại công bằng cho bọn họ đây?”

Bảo Lan toàn thân phát run, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, mồ hôi ứa ra.

“Thế nào đây tiểu thư lương thiện?” Lạc Nam khinh bỉ nói:

“Chỉ có tam ca của ngươi được phép sai lầm, vậy ai cho những tu sĩ vô tội kia một công đạo đây? Ngươi à?”

“Ta... ta...” Bảo Lan không nghĩ đến chuyện này, nàng cứ tưởng đây là lần đầu tiên Bảo Khang làm sai, không ngờ đến tam ca của mình lại là kẻ tiểu nhân hung ác như thế, đã từng có rất nhiều tu sĩ vô tội chết vào tay hắn.

“Không còn gì để nói? Những nạn nhân kia bọn họ cũng có gia đình, cũng có người thân, cũng có phụ mẫu, huynh đệ tỷ muội...” Lạc Nam nhàn nhạt cười:

“Nhưng tất cả đều đã chết, vậy tại sao tam ca của ngươi được quyền sống sau khi làm từng ấy chuyện ác?”

“Mau giúp những kẻ đã chết kia đòi lại công bằng đi! Làm không được thì ngươi cũng chỉ là nữ nhân đạo đức giả.”

Từng câu từng chữ của Lạc Nam như tru tâm, khiến Bảo Lan thậm chí không thể biện hộ.

Nàng khó khăn quay đầu nhìn lấy Bảo Khang, phát hiện đối phương sắc mặt tái mét, hiển nhiên tất cả lời của Lạc Nam đều là sự thật.

“Đủ rồi!”

Dương Siêu đột ngột lên tiếng, hắn bước đến che chắn trước mặt Bảo Lan, kiêu ngạo nhìn Lạc Nam lên tiếng:

“Ngươi nghĩ mình là ai? Lại dùng giọng điệu như thế nói chuyện với sư muội của ta?”

“Cút ra!” Lạc Long Nhi bước lên một bước: “Chỗ nam nhân của ta nói chuyện, ngươi lấy tư cách gì xen vào?”

“Lớn mật!” Dương Siêu giận dữ hừ một tiếng.

Cánh tay nâng lên, Quy tắc Đại Đạo phủ xuống, trên đỉnh đầu của hắn lập tức hiện ra dị tượng, nơi có một dải thiên hà chói lọi mỹ lệ cuồn cuộn mang theo lực lượng vô tận giáng xuống, gia tăng sức mạnh.

Đây chính là công pháp của Thiên Hà Đạo Thống gọi là Thiên Hà Quyết, khi tu luyện vùng đan điền trong cơ thể sẽ biến thành một dãy thiên hà, quy mô của đan điền rộng lớn hơn tu sĩ đồng cấp vô số lần, sức mạnh cũng theo đó mà đề thăng, chiến lực cực mạnh.

Dương Siêu đã khai mở được thiên hà trong cơ thể lên đến phạm vi trăm vạn dặm, lúc này vận chuyển toàn lực đấm ra một quyền.

Nhưng mà hắn không biết rằng, so với Thiên Hà Quyết thì Vô Hạn Trường Sinh Kinh còn khủng bố hơn.

Dù đan điền của ngươi to bằng thiên hạ, nhưng ta có đại lượng đan điền.

Lạc Long Nhi vận chuyển sức mạnh 8000 đan điền, cũng bá đạo tung ra một đấm.

OÀNH!

Không gian sụp đổ, Phủ Thành Chủ rung lắc dữ dội.

Trong ánh mắt kịch biến của Bảo gia, Dương Siêu như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, bàn tay vỡ nát.

Mà Lạc Long Nhi chỉ lùi lại hơn mười bước chân đã có thể đứng vững thân mình.

“Làm sao có thể?”

Đồng tử trong mắt Huyền Hà Trưởng Lão co lại mãnh liệt.

Hơn ai hết bà ta hiểu sự cường đại của Thiên Hà Quyết, vậy mà Dương Siêu hoàn toàn không phải đối thủ sau lần va chạm đầu tiên?

Quan trọng hơn, nữ nhân kia chỉ có tu vi Đạo Cảnh mà thôi...

Vượt cấp chiến đấu đem Dương Siêu đánh bay?

“Ngươi muốn chết!” Dương Siêu quá đỗi mất mặt, như dã thú xổng chuồng lao thẳng đến.

Huyền Hà Trưởng Lão đã lập tức đem hắn kéo ngược trở lại, ra hiệu cho hắn bình tĩnh.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!