Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bảo Lan tinh ý nhận ra điều này, liền vô thức giữ khoảng cách với hai vị ca ca.

Trong lòng nàng âm thầm thở dài, dù sao cũng quá nhiều năm không gặp, tuy rằng cùng Bảo Ngạn và Bảo Khang có thân phận ca ca muội muội nhưng lại không có cảm giác thân tình, nàng cũng không trách hai người bọn họ.

Huống hồ nàng cũng không ở lại Bảo Hải Thành quá lâu, nàng còn phải tập trung tu luyện, truy cầu đại đạo để không cô phụ kỳ vọng của sư môn.

Yến tiệc vui vẻ hồi lâu, sắc mặt Bảo Diệt bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, ra hiệu cho tất cả thị nữ và người hầu thối lui, lên tiếng:

“Bảo Lan, mặc dù biết có thể gây phiền toái cho ngươi... nhưng lần này có lẽ chỉ ngươi mới cứu được Tam ca của mình.”

Dương Siêu bên cạnh nghe vậy trong mắt càng hiện nét khinh miệt, đúng là tiểu thế lực... nữ nhi vừa trở về đã muốn lợi dụng.

“Phụ thân cứ nói, nếu như có thể nữ nhi sẽ cố gắng!” Bảo Lan chăm chú lắng nghe.

Nàng từ nhỏ đã rời xa Bảo Hải Thành, luôn mang trong lòng áy náy vì không thể ở bên phụ mẫu hiếu kính, vậy nên nếu như mọi việc nằm trong khả năng giải quyết, nàng sẽ cố gắng.

Bảo Diệt không giữ lại chút nào, đem tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối kể lại một lần.

“Cái gì? Đạo Cảnh đánh chạy Thiên Đạo?” Dương Siêu là người đầu tiên tỏ vẻ không tin:

“Đùa sao? Chuyện hoang đường như thế ngươi cũng nói ra được?”

Huyền Hà Trưởng Lão im lặng từ đầu đến cuối cũng mở ra đôi mắt đục ngầu.

“Khốn kiếp, ngươi lại dám làm chuyện như thế?” Bảo Đăng lần đầu nghe được tin dữ, nắm cổ Bảo Khang nâng lên, sắc mặt đầy phẫn nộ.

“Đại ca ta sai rồi!” Bảo Khang sắc mặt tái mét.

Trần Thị cũng áy náy kéo tay Cẩm Ngọc năn nỉ: “Tỷ tỷ, là muội không biết dạy con, xin tỷ nói Lan nhi giúp đỡ lần này!”

Cẩm Ngọc sắc mặt khó coi, thở dài một tiếng: “Con muội cũng như con ta, chuyện lần này chúng ta cùng nhau đối mặt.”

Bảo Lan chú ý mọi chuyện, nàng nhẹ chau mày liễu thở dài một tiếng: “Nếu quả thật như vậy, lần này Tam ca thật sự có lỗi a, người ta trách tội là hợp tình hợp lý.”

“Muội muội, ngươi nhất định phải cứu ca.” Bảo Khang cầu khẩn van xin:

“Sau chuyện này ta không dám tùy tiện hành động nữa, muội giúp ta với!”

“Mọi chuyện là sự thật, ta đã đích thân xác minh.” Bảo Diệt trầm giọng:

“Chính vì thiên phú của nam tử đó quá nghịch thiên, chúng ta mới suy đoán sau lưng đối phương có đại bối cảnh, Bảo Hải Thành trêu không nổi.”

“Ta thấy chưa chắc!” Dương Siêu cười lạnh:

“Nếu là người của đại thế lực, vậy tài nguyên tu luyện phải cực kỳ phong phú, cần gì đem công pháp đổi với Bảo Hải Thành để lấy số lượng tài nguyên cấp thấp đó?”

“Hơn nữa Thiên Đạo Cảnh của các ngươi chỉ là một tên hải tặc tầm thường, tuổi già sức yếu, nói không chừng so với Đại Đạo Cảnh thiên tài còn yếu hơn, bị đánh chạy là chuyện thường.”

“Cái này...” Đám người đưa mắt nhìn nhau, Bảo Diệt cũng cảm khái nói:

“Chỉ hy vọng như lời Thiên tử!”

“Phụ thân đừng nói nữa, dù đối phương có lai lịch gì thì chúng ta cũng đã sai.” Bảo Lan thoáng nhìn qua Bảo Khang, cắn cắn cánh môi:

“Tam ca gặp nạn, thân là muội muội không thể không cứu, tiểu nữ sẽ cố gắng bồi thường cho hai vị khách kia, hy vọng bọn hắn có thể bỏ qua.”

Nàng thông tình đạt lý, biết rằng lần này lỗi lầm hoàn toàn nằm ở chỗ Bảo gia của mình, nhưng nàng lâu ngày trở về, chẳng lẽ trơ mắt nhìn ca ca và phụ thân gặp chuyện sao?

“Lan nhi yên tâm, nếu như thật sự gặp khó vi sư sẽ thay ngươi mở miệng.” Huyền Hà Trương Lão lên tiếng.

“Đừng có chuyện bé xé ra to, đã chuyện này liên quan đến muội thì chính là chuyện của huynh.” Dương Siêu cam kết:

“Huynh sẽ bảo vệ muội.”

Vừa mới dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được không gian sinh ra dị động.

Bên ngoài đại sảnh, một cánh cửa Thời Không vô thanh vô tức mở ra.

Từ bên trong đó, một nam hai nữ xuất hiện...

Người nam trên mặt bao phủ bởi hình xăm các cổ tự huyền bí chằng chịt, dù dung mạo gần như hủy hoại nhưng lại có được phong thái ngạo nhiên, uy vũ tiêu sái, dáng người cao ngất, ánh mắt tà mị không diễn tả thành lời.

Hai nữ nhân mang khăn che mặt nhưng vẫn khiến toàn trường chấn động, ngay cả Bảo Lan cũng thoáng cảm giác tự thân không bằng.

Vừa chứng kiến bọn họ, Bảo Khang đồng tử co rút lại, theo bản năng núp sau lưng mẫu thân Trần Thị.

Còn ai khác ngoại trừ Lạc Nam, Đông Hoa và Long Nhi?

Huyền Hà Trưởng Lão ánh mắt híp lại, quả nhiên chỉ nhìn phong thái này là biết không đơn giản, chẳng trách khiến Bảo Hải Thành kiêng kỵ đến vậy.

Lạc Nam đảo mắt nhìn tất cả một vòng, chậc chậc vuốt cằm nói:

“Trùng hợp như vậy? Không nghĩ đến tất cả đều có mặt đông đủ.”

Hắn từ Nhẫn Trữ Vật ném ra một cỗ thi thể...

Thình lình chính là Hải Đao Bang Chủ, lão già này tưởng rằng chạy trốn là thoát được sao? Thật sự ngây thơ quá mức.

Chỉ với một lần sử dụng Thiên Cơ Lâu, dù lão có hóa thành tro cũng phải đền tội.

Lạc Nam móc ra linh hồn của Hải Đao Bang Chủ nâng lên trước mặt bọn hắn.

“Tam công tử ngươi mau cứu ta!” Linh hồn lão già gào thét:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!