“Làm sao lại có thể như vậy?”
Bảo Khang ngồi bệch ở trên giường, mồ hôi lạnh chảy ra ướt cả sống lưng, hai tay siết chặt, thân thể thoáng run lẩy bẩy.
Mặc dù rất cố gắng giữ bình tĩnh, hắn vẫn không nhịn được từng cơn sợ hãi dâng trào bên trong lòng ngực.
Qua lời nói của Hải Đao Bang Chủ, Bảo Khang biết quyết định lần này của mình là sai lầm lớn rồi.
Nhân vật có thể lấy tu vi Đạo Cảnh đánh cho Thiên Đạo Cảnh phải hoảng sợ là kẻ như hắn có thể trêu vào sao?
Đó chắc chắn là thiên kiêu, hoặc thậm chí là Thiếu Thần Tử của một Đạo Thống khủng bố nào đó.
Bảo Hải Thành dù sao cũng chỉ là một thế lực Thiên Đạo mà thôi, phụ thân của hắn là Thành chủ tu vi Thiên Đạo Hậu Kỳ, mặc dù cũng là cường giả có tiếng tăm nhưng chắc chắn không thể chống lại một Đạo Thống được.
“Không xong rồi!”
Càng nghĩ càng sợ đôi nam nữ kia tìm đến trả thù, Bảo Khang quyết định đi tìm mẫu thân của mình cầu cứu.
Phụ thân của hắn rất sủng ái mẫu thân hắn, chuyện này chỉ có mẫu thân là giúp được hắn.
Bằng không nếu để phụ thân biết chuyện, việc làm đầu tiên chắc chắn là đem hắn đánh chết.
Không hề do dự, Bảo Khang lập tức tiến vào một đình viện bên trong thành.
Nơi đó có hai thân ảnh đang trò chuyện, một mỹ phụ nhân và một thanh niên nam tử, diện mạo giống Bảo Khang đến mấy phần.
“Là Khang nhi sao? Ca ca của ngươi vừa mới xuất quan, đến tâm sự.” Mỹ phụ hướng Bảo Khang cười nói, hiển nhiên nàng chính là mẫu thân của hắn, danh xưng Trần Thị.
“Đệ đệ đến đúng lúc lắm, ca ca ngươi vừa đột phá Đại Đạo Viên Mãn, đối với việc cạnh tranh ngôi vị Thiếu chủ càng tự tin thêm một chút.” Thanh niên nam tử, cũng là Bảo Ngạn tự tin nói.
Đang có chuyện vui, nào ngờ Bảo Khang bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, thanh âm đầy hoảng hốt:
“Mẫu thân, ca ca... các ngươi nhất định phải cứu ta!”
Biểu hiện của hắn lập tức khiến Trần Thị và Bảo Ngạn sắc mặt trầm xuống, nghiêm giọng hỏi:
“Có chuyện gì xảy ra?”
“Ta... ta chỉ muốn giúp ca ca vững vàng giành vị trí gia chủ mà thôi, không ngờ lại vô tình kéo cường địch đến Bảo Hải Thành.” Bảo Khang sắc mặt biến ảo không ngừng, cắn răng nói:
“Nhị thúc và một đôi nam nữ lai lịch bí ẩn giao dịch được công pháp vượt qua cả Trấn Hải Đạo Kinh của Bảo Hải Thành chúng ta, nào ngờ nhị thúc vậy mà có ý định phản bội, muốn đem công pháp đó giao cho Bảo Đăng cạnh tranh vị trí gia chủ.”
“Ta trong lúc tức giận đã xuống tay với nhị thúc đoạt được công pháp.”
Bảo Khang nói đến đây, vội vàng lấy ra Ngự Yêu Đạo Quyết dâng lên.
“Nghiệp chướng, nhị thúc ngươi làm sao có thể phản bội?” Trần Thị giận dữ chất vấn.
Nhị quản sự chính là đệ đệ của nàng, hắn đứng về phía Bảo Ngạn còn không kịp, làm sao sẽ nghiêng về phía Bảo Đăng?
“Mẫu thân, chẳng lẽ nhi tử ngươi lại nói dối sao?” Bảo Khang ra vẻ thành thật nói:
“Nhị thúc thậm chí còn định lôi kéo ta phản bội ca ca, bởi vì chỗ tốt mà Bảo Đăng cho là cực lớn nếu như ủng hộ hắn.”
Sắc mặt Trần Thị tái nhợt, một bên là đệ đệ một bên là nhi tử, nàng nhất thời cũng không biết nên tin tưởng kẻ nào.
Một bên Bảo Ngạn đã mở ra Ngự Yêu Đạo Quyết quan sát, sắc mặt nhất thời hưng phấn như điên:
“Công pháp tốt, đây chỉ là một nửa đã có uy năng như vậy, nếu như là bản hoàn chỉnh, nó chính là Thần Đạo Cấp.”
Trần Thị nghe vậy cũng là đứng bật dậy: “Thật vậy sao?”
Bọn họ thừa hiểu nếu đạt được công pháp tầm cỡ này, Bảo Hải Thành chắc chắn nhất phi trùng thiên.
“Đúng là như thế!” Bảo Khang gật mạnh đầu: “Ta cũng không muốn công pháp như thế rơi vào tay Bảo Đăng lập công, vì quá nóng vội nên mới xuống tay với nhị thúc.”
“Có công pháp này, nhị thúc hy sinh cũng xứng đáng.” Bảo Ngạn trầm giọng hỏi:
“Nhưng ngươi nói đắc tội với cường địch là sao?”
“Hít...” Bảo Khang biết việc này không thể che giấu hay thay đổi, chỉ có thể cắn răng thú nhận:
“Là ta trẻ người non dạ, sai người đi cướp tài sản của đôi nam nữ kia vì nghĩ rằng bọn hắn vẫn còn nhiều thứ tốt, chẳng qua may mắn mới có được công pháp đó mà thôi.”
“Nào ngờ đôi nam nữ đó có bối cảnh rất khủng bố, vậy mà lấy tu vi Đạo Cảnh đánh cho Hải Đao Bang gần như toàn diệt.”
“Trời ạ!” Bảo Ngạn và Trần Thị thân thể lảo đảo, một chút vui mừng khi vừa đạt được công pháp nhất thời quét sạch không còn chút nào.
Hai người đều không phải ngu xuẩn, thừa hiểu nhân vật tu vi Đạo Cảnh có biểu hiện nghịch thiên như vậy, Bảo Hải Thành căn bản trêu không nổi.
“Khốn nạn!” Trần Thị nhịn không được giáng vào mặt Bảo Khang một cái tát:
“Chỉ vì chút lòng tham của ngươi mà gây nên cớ sự như thế? Súc sinh!”
“Mẫu thân!” Bảo Khang uất ức nói:
“Những năm qua ta vào Hải Đao Bang hợp tác ngươi cũng biết mà, rất nhiều tài nguyên ta đều hiếu kính với ngươi, hiện tại xảy ra chuyện... ngươi lại đổ hết trách nhiệm cho ta.”
“Nghịch tử!” Trần Thị thở hổn hển, lại cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể nhìn sang Bảo Ngạn:
“Ngạn nhi, ngươi nói xem chuyện này có cách giải quyết không?”
“Thật là khó!” Bảo Ngạn sắc mặt vô cùng khó coi:
“Trường hợp tốt nhất, dù đôi nam nữ kia không có thế lực lớn chống lưng, thì với thiên phú nghịch thiên của bọn họ, một khi trưởng thành chắc chắn cũng sẽ trở thành đại hoạ với chúng ta rồi.”
“Ca ca, ngươi phải nghĩ cách giúp ta!” Bảo Khang ôm chặt bắp đùi Bảo Ngạn khóc lóc.
“Khốn kiếp, lần này e rằng ngôi vị Thiếu chủ không đến phiên ta ngồi rồi.” Bảo Ngạn cười khổ một tiếng, lảo đảo ngã xuống ghế.
“Hết cách rồi!” Trần Thị mím chặt môi:
“Chuyện này đành phải cho phụ thân các ngươi biết thôi, sau đó để hắn quyết định!”
“Mẫu thân a, phụ thân sẽ đánh chết ta.” Bảo Khang sắc mặt trắng bệch.
“Ngươi còn biết sợ?” Trần Thị hừ lạnh, bất quá vẫn trấn an nhi tử:
“Yên tâm đi, phụ thân ngươi kinh doanh Bảo Hải Thành nhiều năm, cũng xem như là có quan hệ, hy vọng hắn có biện pháp.”
Không lâu sau, Trần Thị mang theo hai nhi tử đến một gian thạch thất đóng kín nằm ở tầng cao nhất của Bảo Hải Thành.
Bảo Diệt nhiều năm bế quan, tuyên bố đột phá Thiên Đạo Viên Mãn mới xuất quan, giao hết việc kinh doanh của Hải Bảo Lâu cho người trong nhà tiếp quản, bằng không Bảo Khang cũng không dám tự tung tự tác như thế.
Nhưng ngày hôm nay, khi Trần Thị mang theo hai nhi tử quỳ gối bên ngoài mật thất, lại dùng Ngọc bội đặc biệt liên lạc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!