“Mời sư huynh đi cho, ta đang tập trung bế quan vào thời điểm mấu chốt.”
Lạc Long Nhi trong trẻo từ chối, nàng mặc dù chưa biết kẻ này muốn gặp mình làm gì nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt lành, không có hứng thú tiếp chuyện.
“Khà khà, vốn là định báo cho muội tình huống của tên Văn Lang kia, hắn đã rơi vào tay ta...” Xích Lệ cười xấu xa.
ẦM.
Cửa thạch thất bị thô bạo đẩy ra, Lạc Long Nhi sắc mặt lạnh lẽo như hàn băng:
“Ngươi đã làm gì hắn?”
Vừa chất vấn, tất cả đan điền trong cơ thể nàng đã sẵn sàng bạo phát cho một kích toàn lực.
“Muội hỏi hắn chẳng phải sẽ biết?” Xích Liệt đem một khối lệnh bài ném vào trong mật thất, sau đó nhanh chóng thi triển thân pháp rời đi.
Lạc Long Nhi nhận ra lệnh bài kia là Phá Đạo Lệnh, vội vàng tiến đến.
“Bất ngờ chưa tiểu Long Nhi?” Lạc Nam đột ngột từ trong lệnh bài nhảy ra cười nắc nẻ.
Mật thất đóng lại, Xích Lệ đứng ở bên ngoài nghiêm chỉnh canh gác.
“Ngươi...” Lạc Long Nhi nhìn biểu lộ trêu chọc và đắc ý của Lạc Nam, làm sao không hiểu rõ chuyện gì xảy ra?
Tên khốn này dám trêu chọc, lập tức là 300 đan điền vận chuyển hung hăng tung ra một đấm.
“Bạo lực nữ!” Lạc Nam giật nảy mình, lách người né tránh một quyền của nàng, sau đó nắm cánh tay của nàng thuận thế kéo nàng vào trong lòng mình.
Lạc Long Nhi nhất thời vừa giận vừa thẹn, dùng sức đẩy hắn.
Nhưng Lạc Nam lại mặt dày thổ khí vào vành tai nàng, hơi nóng của nam nhân trực tiếp khiến nàng rùng mình, toàn thân mềm nhũn.
Lạc Nam biết Lạc Long Nhi không phải tiểu thiếu nữ thẹn thùng có thể trêu chọc, làm quá mức sẽ khiến nàng phản cảm, vì vậy nghiêm chỉnh hỏi:
“Vừa rồi nàng lo lắng cho ta à?”
Hai người ngồi đến bên giường, Lạc Long Nhi vẫn có chút không quen ở trong lòng nam nhân, cứ cựa quậy.
“Ngoan, thời gian của chúng ta không nhiều...” Lạc Nam chân thành nói.
Lạc Long Nhi thoáng chốc thất thần, đúng vậy, hắn ở Đạo Địa còn nàng ở Đạo Hải, thời gian bên cạnh nhau quả thật sẽ bị hạn chế.
Hít sâu một hơi, nàng cố gắng giữ bình tĩnh trong lòng hắn.
Mà Lạc Nam cũng không trêu nàng, chỉ lẳng lặng ôm eo của giai nhân.
“Xích Lệ là bị làm sao?” Lạc Long Nhi hiếu kỳ hỏi, nàng biết tên Xích Lệ không phải loại người lương thiện, làm sao Lạc Nam có thể để hắn làm việc cho mình?
Lạc Nam mỉm cười, đem tất cả đầu đuôi kể lại một lần, bao gồm việc mình có phương pháp khiến Xích Lệ, Thuỷ Hàn và ba tên trưởng lão trung thành mà không sợ Thần Đạo Cảnh phát hiện.
Lạc Long Nhi nghe xong cũng chỉ biết thán phục, mặc dù đã sớm quen với việc tên nam nhân này luôn tạo ra kỳ tích nhưng mỗi một lần chứng kiến thủ đoạn của hắn đều khiến nàng bất ngờ.
“Cho nên sắp tới nàng cứ yên lòng phát triển ở Xích Bích Giáo này.” Lạc Nam ung dung nói:
“Có hai tên Thiếu Thần Tử và ba tên trưởng lão nâng đỡ, với năng lực của nàng sẽ làm nên đại sự.”
“Ngươi đã vì ta làm nhiều thứ như vậy, nếu ta còn không thể hoàn thành nhiệm vụ chẳng phải quá mức vô dụng?” Lạc Long Nhi bờ môi có chút cong lên.
“Thế nàng có thưởng gì cho ta không?” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Ngươi muốn thứ gì?” Lạc Long Nhi nhíu mày, nàng không có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ, không biết hắn đang trêu đùa, còn cho rằng hắn muốn một loại vật phẩm nào đó.
Nào ngờ Lạc Nam chớp chớp mắt: “Hôn một cái chẳng hạn?”
“Ngươi có thể đứng đắn hay không?” Lạc Long Nhi khiển trách đánh lên ngực hắn.
Nhìn thấy nàng sơ hở là động tay động chân, Lạc Nam buồn bực nói:
“Ở cùng với vị hôn thê của mình, nàng muốn ta nói chính sự đến bao giờ?”
“Cái này...” Lạc Long Nhi cũng cảm thấy có phần không phải, nàng nhẹ cắn môi:
“Nhưng ta chưa quen như thế, từ trước đến nay giữa chúng ta chỉ có công việc...”
Lạc Nam nghĩ lại cũng đúng, mỗi lần gặp nàng đều bị mặt nạ quỷ cùng áo choàng đỏ rộng thùng thình ngăn cách, từ Nhất Thế Vũ Trụ đến tận Nguyên Giới hắn mới chỉ được gặp dung mạo thật của nàng trong thời gian gần đây mà thôi.
Hai người mỗi lần gặp nhau đều là chiến đấu, đối địch, bàn chính sự...
Với tính cách của Lạc Long Nhi, đột ngột lại tương thân tương ái khiến nàng mất tự nhiên là dễ hiểu.
Không thể nóng vội được a.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam cười nói:
“Vậy nàng có nguyện ý cùng ta dạo chơi Đạo Hải một phen?”
“Ừm.” Lạc Long Nhi nhỏ giọng ừm một tiếng.
Đây chính là vị hôn phu của mình, nàng cũng không hy vọng quan hệ giữa hai người luôn cứng ngắc.
Mọi chuyện đơn giản, Lạc Nam và Lạc Long Nhi lại vào Phá Đạo Lệnh, để Xích Lệ mang hai người rời khỏi Xích Bích Giáo một chuyến.
Mật thất của Lạc Long Nhi đóng chặt, biết nàng là đối tượng của hai vị Thiếu Thần Tử nên cũng không ai dám đến làm phiền.
......
Không lâu sau, một đôi nam nữ dắt tay dạo bước trên mặt biển.
Lạc Nam trên mặt là hình xăm che kín dung mạo, còn khuôn mặt tinh tế tỉ mỉ của Lạc Long Nhi cũng đã được một lớp lụa mỏng phủ lên.
Vừa dạo bước, hai người vừa tâm sự những chuyện đã trải qua...
Lạc Nam tự hào kể lại quá trình đem Ngũ Châu Tứ Vực biến thành Bá Chủ Lãnh Địa, gia nhập Độ Đạo Môn, trở thành đệ tử nòng cốt...
Còn Lạc Long Nhi cũng nói về việc nàng đã siêu thoát được thiên địa, nhập đạo theo phương pháp cao cấp nhất nhưng vẫn đang tạm thời che giấu đối với Xích Bích Giáo, chỉ thể hiện ra đối nghịch thiên địa mà thôi nhưng dù là thế, nàng vẫn trở thành nữ thiên tài mới nổi, được cả hai vị Thiếu Thần Tử nhìn trúng.
“Ta ở Trung Châu tổ chức đại hôn, để tất cả hồng nhan tri kỷ và nữ nhân của mình danh phận trước sự chúc phúc của vô số sinh linh...” Lạc Nam có chút tiếc nuối thở dài:
“Chỉ là không có nàng trong đó.”
Lạc Long Nhi nhìn lấy hắn, thái độ nghiêm túc nói: “Thật ra ta không quá lưu ý đến việc đó, cũng chưa từng nghĩ đến sẽ mặc lễ phục mà thành hôn chỉ cần song phương hiểu vị trí của nhau trong lòng người nọ là đủ lắm rồi.”
Lạc Nam hiểu đây là lời thật lòng của nàng, Lạc Long Nhi không giống với nữ nhân bình thường, thậm chí còn không muốn lộ mặt trước đám đông.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!