Về đến Bạch Đế Thành ...
Thân ảnh Lạc Nam và hai nữ hiện ra trên không trung, Lạc Nam kéo lấy hai bàn tay mềm mại đang muốn hạ người rơi xuống ...
Vì Bạch Đế Thành không cho phép ngự không trong thành trừ người của Hoàng gia ... hoặc một số trường hợp đặc biệt ngoại lệ khác ...
Diễm Nguyệt Kỳ nhìn Lạc Nam lắc đầu, hất lấy mái tóc rực lửa hạ giọng nói:
“Thiếp phải về Diễm gia một chuyến, đợi chàng về Băng Thiên Đại Lục chúng ta gặp lại sau ... "
Lạc Nam hơi trầm mặt, từ Hải Châu đến tận nơi này, Diễm Nguyệt Kỳ quả thật theo hắn thời gian khá dài rồi ... thân là gia chủ như nàng đi lâu như vậy cũng không phải lẽ, Diễm gia cần có người trấn thủ ...
"Kỳ tỷ, không thể chờ đến khi Hồng Liên các nàng xuất quan sao?" Nam Cung Uyển Dung lưu luyến hỏi, hai nữ vừa mới kết thân, còn chưa kịp nói chuyện đâu đấy
Diễm Nguyệt Kỳ lắc đầu, chợt vòng đôi tay trắng ngần ôm eo Lạc Nam ...
Hắn hiểu ý, một tay ôm vòng eo như rắn nước của nàng, tay còn lại nâng cái cầm trơn bóng mê người của nàng lên, hướng về cánh môi đỏ mọng thơm ngát hé mở kia hôn xuống ...
Chụt chụt ...
Môi quấn chặt môi, lưỡi hai người nhanh chóng hòa làm một ...
Nam Cung Uyển Dung sắc mặt đỏ bừng xấu hổ, vội vàng xoay mặt đi nơi khác ... nàng là tiểu thư khuê cát chưa trải qua nhân sự đâu đấy.
Lạc Nam cùng Diễm Nguyệt Kỳ chăm chú hôn nhau, hắn tham lam mút lấy đầu lưỡi ngọt ngào của nàng, tận tình thưởng thức chất mật của vị tiên tử kiêu kỳ này ...
Diễm Nguyệt Kỳ hai mắt mê ly, chỉ hận không thể ở mãi bên cạnh hắn ... bất quá có một thứ gọi là trách nhiệm, nàng không thể buông bỏ được
Chỉ còn cách vươn ra lưỡi nhỏ của mình ôn nhu chiều chuộng, xem như một chút bồi thường cho nam nhân của mình ...
Không biết qua bao lâu sau, hai bờ môi rốt cuộc lưu luyến tách ra, để lại một sợi thủy tơ trong suốt nối liền hai khuôn miệng ...
Lạc Nam yêu chiều nhìn bảo bối trong lòng, nhẹ đặt nụ hôn lên trán nàng ...
Mà Diễm Nguyệt Kỳ cũng đặt một nụ hôn vào má hắn ... lúc này xé rách không gian, dứt khoát quay người rời đi ...
"Khong được động vao Kim Ô Huyết Mạch khi chua đen thời điểm nhớ chưa?" Lạc Nam không quên với theo căn dặn ...
"Thiếp biết!" Âm thanh nhàn nhạt kèm một tia ngoan ngoãn truyền về, thân ảnh nàng triệt để biến mất.
Lạc Nam thở dài một hơi, nữ cường nhân này luôn biết cách để hắn yêu nàng như vậy ...
"Nơi này là Bạch Đế Thành sao?" Nam Cung Uyển Dung biết trong lòng hắn mất mát, vội vàng lên tiếng đánh lạc hướng ...
Lạc Nam thu hồi tâm tình, nhìn sang nàng gật đầu cười nói:
“Có muốn cùng ta dạo một vòng hay không?"
Nam Cung Uyển Dung mỉm cười gật đầu, mái tóc đen tuyền óng ả nhẹ bay, xinh đẹp như tiên.
Lạc Nam mỉm cười, vươn tay nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng ...
Bàn tay này nhìn thì xinh đẹp mỏng manh, nhưng có thể tung ra vô tận kim châm thay hắn đoạt mạng kẻ địch ...
Nam Cung Uyển Dung thân hình nhẹ rung, gò má trắng nõn xuất hiện vết hồng ... đây là lần đầu tiên hai người gần gũi như vậy ...
Trước đây là nàng chủ động đến tìm hắn nương tựa, Lạc Nam lập tức để nàng vào Hậu Cung không chút nghĩ ngợi.
Giữa hai người mặc dù tiếp xúc không nhiều, nhưng lại có một loại ăn ý đặc biệt.
Lạc Nam tin tưong nang vô điều kiện, mà Nam Cung Uyen Dung muốn toàn tâm toàn ý đáp lại sự tin tưởng đó, không để hắn thất vọng.
“Là ta thua thiệt với nàng ... phu thê chúng ta từ từ bồi dưỡng tình cảm!" Hắn vuốt nhẹ làn tóc nàng, chân thành thủ thỉ.
"Vâng, thiếp rất sẵn lòng ... " Nam Cung Uyển Dung cảm động gật đầu, khoát lấy cánh tay hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!