Nhìn thanh niên tướng tá gian xảo đang luyên thuyên bất tuyệt, Lạc Thần đưa lên bàn tay ra hiệu hắn dừng lại.
Thiếu niên kia cũng khôn lanh biết nhìn mặt khách, lập tức ngậm mõm tỏ vẻ lắng nghe.
“Ngươi tên là gì?” Lạc Thần lúc này mở miệng.
“Tiểu nhân Trần Giang, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, chỉ với 20 Hạ Phẩm Linh Thạch...” Trần Giang tự tin vỗ vỗ lồng ngực.
Lạc Thần nhìn Trần Giang, lại bắt đầu đánh giá các nơi bên đường, hắn thấy hầu hết các tu sĩ đang bán hàng đều dùng Linh Thạch làm tiền tệ, mà Lạc Thần lúc này không xu dính túi, hơi suy nghĩ, hắn hướng Trần Giang mở miệng hỏi:
“Tại thành trì này, nơi nào chuyên thu mua xác yêu thú?”
Trần Giang giật mình, thiếu niên này nhìn không giống Lính Đánh Thuê chuyên săn yêu thú nha, bất quá đã đối phương hỏi, hắn vẫn gật đầu đáp:
“Xác yêu thú ngoài làm trang bị, vũ khí còn có thể làm thực phẩm chính của các tửu lâu, nên dễ bán vô cùng, bất quá tại Linh Vũ Thành, cửa hàng giao dịch lớn và uy tín nhất là chỉ nhánh của Đa Bảo Các, công tử có thể đến đớ”
“Chi nhánh?” Lạc Thần tò mò, một chỉ nhánh của Đa Bảo Các lại là cửa tiệm lớn nhất thành trì triệu nhân khẩu, quả thật không đơn giản.
“Công tử không biết Đa Bảo Cát?” Trần Giang một mặt quái dị hỏi.
“Hỏi thì trả lời, thắc mắc nhiều làm gì?” Lạc Thần hơi không hài lòng chau mày.
“Vâng vâng, Đa Bảo Cát là thế lực thương gia lớn nhất Băng Thiên Đại Lục, bọn hắn không tham gia tranh đấu hay gây thù hẵn trong thiên hạ, trái lại an ổn làm thương nhân, uy tín cao vô cùng, sản nghiệp hầu như trãi rộng khắp thiên hạ, bất cứ thành trì lớn nào đều có chỉ nhánh của Đa Bảo Cát”
“Đối với Đa Bảo Cát thì chúng sinh đều bình đẳng, chỉ xem ngươi có đủ tiền và vật phẩm cần bán, không xem thân phận ngươi là ai”
“Đương nhiên thực lực bọn hắn mạnh mẽ vô cùng, quan hệ lại rộng rãi khắp thiên hạ, dù là Cửu Cấp thế lực cũng không dám tùy tiện đắc tội bọn hắn”
Lạc Thần càng nghe càng thích thú, lầu bầu thầm nói: “Hết Thánh Linh Học Phủ lại đến Đa Bảo Cát, toàn là thế lực khủng bổ”
Với thân phận pi ật tại Lạc gia trước đây, đương nhiên những thông tin này. không được Lạc Thần biết đến.
Hắn tò mò hỏi tiếp: “Ngoài Thánh Linh Học Phủ hay Đa Bảo Các, còn thế lực nào mạnh mẽ nhưng không xen vào tranh đấu nữa không?”
Trần Giang lập tức ứng thanh, một mặt ngưỡng mộ nói: “Còn Thiên Cơ Điện, họ là thế lực bí ẩn nhất, không xuất hiện công khai trên đại lục, tiểu nhân không biết tình huống cụ thể, bất quá chỉ biết mỗi người xuất thân Thiên Cơ Điện đều thần cơ diệu toán, có thể nhìn thấu quá khứ vị lai.”
“So với trên thông thiên văn, dưới tường địa lý như ngươi còn lợi hại hơn?” Lạc Thần giả vờ kinh ngạc thốt lên.
Trần Giang mặt mo đỏ ửng, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, lúng túng cười hề hề đáp: “Tiểu nhân sao có thể so với bọn họ, công tử chê cười”
“Được rồi, mang ta đến Đa Bảo Các đi” Lạc Thần cũng không tiếp tục trêu hẳn, nghiêm túc nói.
Đánh giá cơ ngơi xuất hiện trước mặt, Lạc Thần chỉ có thể thốt lên hai từ: “Xa Xỉ!"
Chỉ thấy một tòa đại điện năm tầng cao thẳng vượt mây nằm ngang nhiên trước đường cái, chất liệu toàn bộ được xây từ Kim Thạch, là một loại vật liệu so với Hoàng Kim còn trân quý hơn, mà diện tích của Đa Bảo Các so với toàn thể sân vận động đời trước lớn hơn rất nhiều, trong ngoài vô số tu sĩ ra vào tấp nập, không khí náo nhiệt vô cùng, chỉ là dù số lượng tu sĩ khổng lồ như thế nhưng tất cả đều tuân thủ quy cũ, không thấy ai dám gây sự.
“Quả nhiên là tồn tại cự phách” Lạc Thần cảm thán nói, hắn chứng kiến có vài tu sĩ dường như cừu nhân nhìn nhau chằm chằm, thậm chí hận không thể xé nát đối phương, nhưng vì quy cửu Đa Bảo Các mà chỉ có thể câm hận nhìn nhau, hoàn toàn không có dấu hiệu động thủ.
“Công tử, chúng ta tiến vào” Trần Giang hào hứng nói, hẳn rất thích tiến vào. Đa Bảo Các, mặc dù không đủ khả năng mua sắm nhưng ngắm nhìn vô số bảo bối cũng không tệ.
“Được” Lạc Thần gật đầu, cùng Trần Giang bước đến đại môn ra vào.
Hai bên đại môn, hai thiếu nữ chân dài xinh tươi như hoa mặc váy đỏ lập tức khom người, cung kính tươi cười nói:
“Hoan nghênh quý khách”
Hoàn toàn lịch sự, trang nhã, tự nhiên, không có một tia đánh giá hay xem thường dù Trần Giang chỉ là một Luyện Khí kỳ, mà hai nàng lại là Trúc Cơ sơ kỳ cấp bậc.
Lạc Thần âm thầm gật đầu, chỉ riêng thái độ chào đón khách đã khiến hảo cảm hắn đối với Đa Bảo Các tăng lên một bậc.
Bước vào đại môn, đập vào mắt Lạc Thần là một đại sảnh rộng rãi khoảng hai lần sân bóng đá, vô số lồng kính trưng bài vật phẩm theo từng khu vực riêng biệt, có đan dược, có công pháp, có vũ khí,..Mỗi khu vực lại có một tên đại hán tu vi 'Trúc Cơ Kỳ Viên Mãn bảo vệ, ở giữa đại sảnh còn có một cầu thang lớn được khảm nạm ngọc thạch quý hiếm dẫn đến lầu hai.
“Linh khí nơi này thật nồng nặc” Lạc Thần cảm nhận độ xa hoa tại đây, mở miệng khen ngợi.
“Đa Bảo Cát ở mỗi nơi đều được xây dựng trên linh mạch, linh khí đồi giàu cũng là một trong các yếu tố thu hút khách của họ” Trần Giang cũng đồng cảm nói.
“Hai vị thiếu gia, không biết có cần giúp đỡ?” Một giọng điệu nhu hòa vang lên, chỉ thấy một mỹ phụ tuổi chừng 30, gương mặt tràn ngập quyến rũ mặc sườn xám màu tím để lộ đôi chân trắng nõn thon dài đang ung dung tiến đến, khóe môi đỏ thẩm tươi cười niềm nở, mày liễu lã lướt, mắt như ngọc thạch, bộ ngực to tròn run run theo từng nhịp bước.
Ực
Trần Giang nuốt một ngụm nước miếng, hai mắt nổi lên trái tim nhìn chăm chằm mỹ phụ.
Lạc Thần cũng thầm cảm thán đối phương mê người, bất quá so ra còn kém nữ nhân của hắn vài bậc, cái nàng vượt trội hơn là sự thành thục của người từng trãi, điều này vài năm nữa nữ nhân của hắn cũng có, thậm chí sẽ vượt qua nàng rất nhiều.
Lạc Thần ung dung bình thản mở miệng: “Không biết nàng là?”
“Thiếp thân tên gọi Thành Bích, là chấp sự của Đa Bảo Cát, không biết hai vị công tử có cần mua sắm gì không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!