“Song tu?” Diễm Nguyệt Kỳ sửng người, hiển nhiên trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng...
Mặc dù đã là mẹ hai con, nhưng xét về chuyện này nàng quả thật ngô nghê hơn cả thiếu nữ, kinh nghiệm thậm chí còn kém xa hai cô con gái...
Lạc Thần đã chuẩn bị tinh thần nghe nàng mắng chửi thậm chí đánh hắn, bất quá nhìn hai mắt mở to tròn xoe của nàng, một lần nữa lập tức lấy can đảm gật đầu chắc nịch nói:
“Đúng, Là song tu!”
“Là hành động kết hợp giữa nam và nữ sao?” Diễm Nguyệt Kỳ rốt cuộc hiểu ý Lạc Thần, nhàn nhạt mở đôi môi hỏi... “À thì...có thể xem là như vậy!” Lạc Thần ấp úng xoa xoa tay, trong lầm thầm nghĩ nữ nhân này cũng quá trực tiếp đi, sao lại đem chuyện tế nhị như thế nói thẳng ra như vậy?
Diễm Nguyệt Kỳ hơi cau mày âm thầm suy nghĩ, nàng đương nhiên biết rõ Tu Chân giới có loại công pháp Song Tu chuyên dùng để tu luyện và trị thương, chỉ là không ngờ tên này lại tu luyện công pháp đó...
Lạc Thần thấy biểu lộ mặt ủ mày chau của nàng, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên không dễ ăn, đang định mở miệng cười trừ phớt lờ thì một âm thanh bình thản vang lên bên tai hắn:
“Làm đi!”
Lạc Thần toàn thân chấn động, nhìn Diễm Nguyệt Kỳ không biết từ bao giờ đã nằm ngửa xuống đất, đôi mắt thản nhiên nhìn hắn, không có một chút gò bó, bộ dạng như mặc chàng sủng hạnh vậy...
“Cái này...cái này?”
Lạc Thần chưa kịp lấy lại tinh thần, vô thức xoa xoa con mắt xem mình có nhìn nhằm hay không...
“Ngươi làm sao vậy? còn không mau cùng bổn tọa song tu?” Diễm Nguyệt Kỳ thấy tên này vẫn đứng im bất động, nhíu mày thúc giục, giọng điệu như muốn làm một chuyện hết sức bình thường vậy...
Lạc Thần cảm thấy bó tay rồi, không phải nữ nhân này nên chửi mình một trận, sau đó bản thân mình phải cố gắng thuyết phục đến cạn nước miếng mới được phép Song Tu sao? Mọi chuyện tại sao lại dễ dàng như vậy? kịch bản hình như bị lỗi?
“Phu nhân không cảm thấy chuyện này quá đột nhiên sao?” Lạc Thần không nhịn được nêu ra thắc mắc...
“Não ngươi có vấn đề à? Chính ngươi là người muốn cùng bổn tọa song tu cơ mà? Đột nhiên gì chứ?” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt như nhìn một thằng ngốc nhìn hắn...
Lạc Thần triệt để phát điên, không thể hiểu nổi suy nghĩ của nữ cường nhân này, vò đầu hét lớn:
“Không phải phu nhân nàng nên cảm thấy với thân phận của chúng ta thì việc. này không thích hợp sao?”
“Có gì không thích hợp? Chúng ta cũng không phải thân thích al” Kỳ vẫn ánh mắt như nhìn thằng ngốc...
Diễm Nguyệt
“Vậy còn Hồng Liên và Tình Nhi? Phu nhân định thế nào?” Lạc Thần ngồi bệch xuống đất, tư duy của Diễm Nguyệt Kỳ vượt xa tầm hiểu biết của hắn...
“Định thế nào là sao? Chúng ta chỉ song tu mà thôi, bổn tọa cũng đâu muốn cưới ngươi? Ngươi vẫn có thể lấy Hồng Liên và Tình Nhi a..” Diễm Nguyệt Kỳ vẫn thản nhiên đáp, dường như việc song tu cùng hôn nhân là hai chuyện hoàn toàn tách biệt...
“Phu nhân không cảm thấy ta song tu cùng nàng chính là trở thành nam nhân đầu tiên của nàng sao?”
Rốt cuộc Diễm Nguyệt Kỳ cũng biết tên này đang bâng khuâng điều gì, nàng nhíu mày lãnh ngạo quát một tiếng:
“Song tu là một loại tu luyện mà thôi! Không cần trách nhiệm hay vướng bận gì cả, thân thể của mỗi tu sĩ cũng như “ la” vậy, dùng xong cũng có thể bỏ! quan trọng nhất vẫn là bản tâm và linh hồn, đạo lý như thế ngươi cũng không hiểu à?”
Đến lượt Lạc Thần giật mình trong lòng, nữ nhân này suy nghĩ quả thật khác người, trong suy nghĩ của nàng, việc song tu đơn giản như một hình thức tu luyện mà thôi, không có gì đặc biệt...không cần tình cảm, không cần trách nhiệm, chỉ cần đạt được hiệu quả như ý muốn...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!