“Tuân mệnh!”
Vài thanh âm trầm thấp như quỷ mị vang lên đáp lại.
…
Vạn Yêu Thánh Địa…
Một tòa Tiểu Viện nằm giữa mặt hồ trong trẻo, như bạch liên tinh khiết, gió nhẹ thoang thoảng mang theo từng làn hương thơm hoa lá, dễ chịu đến cực điểm.
Bên trong tiểu viện, hai thân ảnh khoanh chân ngồi đối diện, trước mắt là một bàn trà với từng làn khói.
“Được uống trà xuất từ tay của Thánh Chủ, lão thân hôm nay xem như có lộc!” Đại Trưởng Lão sắc mặt hiền từ hiện lên từng tia vui vẻ, tư thái xuất trần nhẹ nhấp một ngụm trà.
Ở phía đối diện với bà, một nữ nhân yêu dị pha lẫn lạnh lùng, nàng đẹp đến mức vườn hoa bên bờ phải ảm đạm thất sắc, thời gian gần như đọng lại.
Đôi môi màu tím trơn bóng thần bí dụ hoặc để lại vết son trên miệng chén, tĩnh lặng như u lan, cũng không lên tiếng đáp lại.
“Lần này Tiểu Dao luyện hóa Huyết Mạch, không biết đạt đến mức độ nào…” Đại Trưởng Lão đưa mắt nhìn về một tòa động phủ bên trên sơn phong thanh nhã, có chút chờ mong nói.
“Dù năng lượng Huyết Mạch dồi dào đến mấy, đạo khảm chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực cũng không thể lập tức vượt qua bằng Huyết Mạch, Thiên Yêu Tôn tối đỉnh là cùng!” Nữ Thánh Chủ thản nhiên nói.
“Ừm!” Đại Trưởng Lão tán thành đáp: “Tuy là vậy, nhưng lực lượng còn lại của Huyết Mạch cũng sẽ không vô dụng, chúng nó sẽ giúp quá trình chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực của Tiểu Dao nhanh hơn người khác rất nhiều, ngày thành Đế không xa!”
Nữ Thánh Chủ lại nhấp một ngụm trà, hiển nhiên là đồng ý lời của Đại Trưởng Lão, kiệm lời vô cùng.
Đại Trưởng Lão cũng biết tính cách của Thánh Chủ nhà mình, sắc mặt đột nhiên vui vẻ, tán thưởng nói:
“Tiểu Dao có được thành tựu này toàn bộ là nhờ tiểu tử Lạc Nam, người này bất kể thiên phú, thực lực hay lòng dạ đều là nhất lưu, nếu Tiểu Dao có ý với hắn, lão thân không ngại tác hợp đôi trẻ một phen!”
Nghe đến đây, ánh mắt Nữ Thánh Chủ có chút co rụt lại, bình tĩnh nói: “Không được!”
“Hả?” Đại Trưởng Lão nghi hoặc, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Mặc dù Thánh Chủ muốn Tiểu Dao chuyên tâm tu luyện không dính đến tơ tình, nhưng hiện tại thành Đế đã ở trong tầm tay, cái cần chỉ là thời gian mà thôi, Tiểu Dao nếu tìm được người thương phải là chuyện đáng mừng mới đúng nha.
Nghĩ đến đây, bà không nhịn được nói tiếp:
“Lạc Nam chiến lực vô song, thủ đoạn phong phú, đối mặt mấy cái Đại Đế cũng không hề cầu viện hay vận dụng đến ân tình, vô cùng xứng với Tiểu Dao của chúng ta!”
Đại Trưởng Lão cho rằng Thánh Chủ không biết các ưu điểm của Lạc Nam, vì thế cố ý khen ngợi một phen.
“Bổn Thánh Chủ nói không được!” Nữ Thánh Chủ dung nhan yêu mị lạnh xuống, mắt đẹp sắt sảo trừng Đại Trưởng Lão:
“Mọi thứ nên để tự nhiên, Tiểu Dao tự quyết định hạnh phúc của nó, không cần đám lão già các ngươi nhúng tay!”
“Lão thân hiểu!” Đại Trưởng Lão cười khổ, trong lòng cảm giác Thánh Chủ của mình hôm nay có chút là lạ.
Mà lúc này, đột nhiên Nữ Thánh Chủ nhíu mày, trong mắt xuất hiện vẻ rét lạnh, nhìn Đại Trưởng Lão nói:
“Tạm thời tránh đi!”
Đại Trưởng Lão sững sờ, sau đó gật gật đầu, thân thể đã biến mất ngay tại chỗ.
“Cửu muội, đã quá lâu rồi ngươi vẫn chưa tha thứ cho huynh sao?”
Đại Trưởng Lão vừa rời đi, không gian vang lên thanh âm ôn hòa của nam tử, ấm áp như gió xuân, một thân ảnh vô thanh vô tức bỗng nhiên xuất hiện.
Đây là một tên trung niên trên thân loáng thoáng có Long Lân màu xanh lục như bảo thạch cao quý thoáng ẩn thoáng hiện.
Chỉ thấy hắn một thân khoác Long Bào oai hùng dũng mãnh, diện mạo khí vũ hiên ngang, uy thế bất phàm, trong đôi mắt tang thương thâm thúy có vô tận hải dương rít gào phẫn nộ, tóc dài tùy ý tung bay, trong lúc nâng tay nhấc chân đều mang theo uy nghiêm khó tả.
Đỉnh đầu của hắn, một đôi long giác nhô ra trực thẳng thương khung, bề nghễ thiên hạ vạn vật.
Chứng kiến nam tử vừa xuất hiện, trong mắt nữ Thánh Chủ xuất hiện một tia hận ý căm thù và chán ghét, bất quá rất nhanh sau đó nàng đã che giấu đi mất, chỉ còn lại một mảnh hờ hững.
“Cửu muội, thái độ xa lánh đó của muội khiến vi huynh vô cùng thương tâm, tình cảm của ta dành cho muội qua vô số năm vẫn chưa đủ hóa giải tất cả hay sao?” Nam tử trung niên bất đắc dĩ, giọng điệu đau đớn vô cùng.
“Long Ngạo Thiên, ngươi đừng khiến ta cảm thấy ghê tởm, có rắm mau thả, xong rồi cút đi!” Nữ Thánh Chủ lạnh lùng nói.
Long Ngạo Thiên?!
Nếu có người ngoài ở nơi này, nghe ba chữ này chắc chắn sẽ quỳ xuống tại chỗ, chấn kinh không nói nên lời.
Ở Vũ Trụ này, chỉ cần là người có một chút kiến thức, sẽ hiểu ba chữ Long Ngạo Thiên này đại biểu cho cái gì.
Đó là tên của Tộc Trưởng đương nhiệm của Chân Long Nhất Tộc…là biểu tượng của quyền lực tối cao, thực lực tối cao, thân phận hiển hách.
Mặc dù Long Tộc nay không bằng xưa, nhưng đã từng có ý định thống nhất Tiên giới sau đó thất bại nhưng vẫn tiếp tục tồn tại, đủ thấy sự khủng bố của Long Tộc.
Điều này chứng minh một điều, dù Long Tộc chủ động thu hồi nanh vuốt, nhưng tất cả những thế lực mạnh mẽ khác không dám bức bách Long Tộc đi vào đường cùng, trái lại một mắt nhắm một mắt mở để Long Tộc tiếp tục tồn tại, tiếp tục cao cao tại thượng, đứng trên đỉnh chúng sinh.
Long Tộc vì sao khủng bố như thế?
Bởi vì ngoại trừ sở hữu Long Lực bá đạo, thì giống loài của bọn chúng cũng phong phú vô cùng…
Trong đó các loại Bán Thần Thú có huyết mạch Long Tộc như Long Quy, Long Mã, Giao Long…đều sẳn sàng thuần phục Long Tộc.
Các loại chủng tộc Thần Thú chính tông như Hỏa Long, Kim Long, Mộc Long, Thủy Long, Băng Long, Lôi Long…Đều lấy Chân Long Nhất Tộc cầm đầu, phụ thuộc vào Chân Long Nhất Tộc.
Mà mỗi một cái chủng tộc phụ thuộc đều có Yêu Đế Cấp Cường Giả, nội tình sâu không lường được.
Qua đó có thể thấy được, làm người đứng đầu Chân Long Nhất Tộc ở thời điểm này, Long Ngạo Thiên tượng trưng cho cái gì.
Ở Vũ Trụ này, thân phận sánh ngang với Long Ngạo Thiên đếm được trên đầu ngón tay, ví như Thiên Đế, ví như Săn Ma Điện Chủ, Tru Tiên Điện Chủ hay Thiên Địa Hội Chủ.
Mỗi một người chỉ cần dậm chân một cái sẽ chấn kinh vũ trụ.
Mà nữ Thánh Chủ lại dám cùng Long Ngạo Thiên nói ra lời như vậy, đủ để sợ chết một đám người.
“Đừng tưởng ta không dám ra tay với ngươi!” Nữ Thánh Chủ ghê tởm giọng nói cố tình tỏ ra thân thiết của Long Ngạo Thiên.
“Tâm ý của ta chẳng lẽ muội còn không biết sao?” Long Ngạo Thiên nhìn chằm chằm mỹ nhân, thở dài:
“Đăng cơ nhiều năm như vậy, ngôi vị Long Hậu vẫn còn đang bỏ trống chờ muội đến ngồi, cùng ta hưởng thụ vinh quang vô thượng, nào đâu chịu khổ ở cái Tiên Ma Vực như lỗ mũi này?”
“Không có hứng thú!” Nữ Thánh Chủ hờ hững đáp lại.
“Vô số năm qua, ta đã tiêu hao rất nhiều tâm huyết tìm hiểu về Cửu Đầu Xà…” Long Ngạo Thiên híp mắt nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!