“Phu quân!?”
“Ừm, có chút truyền thừa giành cho nàng…là truyền thừa của Đế Cấp Thế Lực chuyên về Thổ Hệ!” Lạc Nam quen thói đem nàng ôm vào lòng, bàn tay trượt xuống vuốt ve chân dài nói.
Toàn bộ Hậu Cung, chỉ có chân của Côn Minh Nguyệt là dài bằng Địa Ngọc Huyền.
Mặc dù để gia tăng thiên phú và thủ đoạn chiến đấu, Địa Ngọc Huyền đã ăn vào các loại Linh Căn Đan để sở hữu thuộc tính khác, nhưng Lạc Nam phát hiện nàng vẫn quen dùng và ưa thích Thổ Hệ nhất.
Trong các trận chiến gần đây, Địa Ngọc Huyền đa phần chỉ sử dụng Thổ Hệ, tùy vào tình huống cần thiết mới dùng đến Thuộc Tính khác ứng phó.
Vừa lúc Địa Ngọc Huyền cũng xuất thân từ Địa Tiên Môn chuyên về Thổ Hệ, để nàng nhận truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa không thể tốt hơn.
“Đế Cấp? Thổ Hệ?” Địa Ngọc Huyền toàn thân rung bật, ánh mắt tròn xoe nhìn Lạc Nam.
“Thế nào? muốn không?” Lạc Nam ẩn Mặt Nạ Thiên Diện vào, nháy mắt hỏi.
“Muốn!” Địa Ngọc Huyền hít sâu một hơi, kiên định nói:
“Thiếp từ lâu đã suy nghĩ kỹ, vẫn chuyên tu Thổ Hệ, những thuộc tính khác chỉ dùng để phụ trợ khi cần mà thôi!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam gật đầu, vừa lúc bất kể là Hậu Cung hay Bồng Lai Tiên Đảo thì rất ít người thật sự nổi trội về Thổ Hệ.
Ngay cả Yên Nhược Tuyết cũng là Thủy và Thổ kết hợp bất phân cao thấp.
Nay có Địa Ngọc Huyền chuyên Thổ, không thể tốt hơn.
“Kim Nhi, làm sao tiếp nhận truyền thừa?” Lạc Nam hỏi.
“Để nàng ấy ngồi vào bảo tọa, dùng máu tưới lên ba pho tượng, thành tâm tiến hành câu thông với ý niệm của ba vị Tiên Đế, sau đó tiếp nhận khảo nghiệm của bọn hắn!” Kim Nhi giải thích nói:
“Có tỷ lệ thất bại và nguy hiểm, phải hết sức cẩn thận…”
Kim Nhi cũng tán đồng Lạc Nam đem truyền thừa giao cho Địa Ngọc Huyền, bởi vì trong số Bồng Lai Tiên Đảo hiện tại chỉ có nàng là thích hợp nhất.
Lạc Nam nghe lời của Kim Nhi mà âm thầm kinh ngạc, không ngờ ba pho tượng này vẫn còn lưu lại ý niệm của Tiên Đế sau khi chết đi, chẳng trách hắn từ chúng nó cảm giác được Đế uy nhàn nhạt.
Bất quá nghĩ đến có tỷ lệ rủi ro và nguy hiểm, Lạc Nam không quá yên tâm nhìn Địa Ngọc Huyền nói cho nàng:
“Có thể không cần truyền thừa, ta sẽ tìm Thổ Cấp Công Pháp khác cho nàng tu luyện!”
Lạc Nam lo lắng Địa Ngọc Huyền xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Chàng đó!” Địa Ngọc Huyền trong mắt nhu tình như nước, hai tay ôm chặt Lạc Nam, nhón chân một chút hôn vào khóe miệng của hắn thủ thỉ nói:
“Muốn thành cường giả không thông qua khó khăn làm sao được? chàng muốn biến thiếp thành đóa hoa trong nhà kính sao?”
Ánh mắt nàng sáng quắc nhìn hắn, bên trong tràn đầy quyết tâm và chấp niệm.
“Thiếp cũng muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, để còn thay chàng và các tỷ muội gánh vác một phần!” Địa Ngọc Huyền kiên quyết nói.
Chứng kiến sự tiến bộ của Ỷ Vân và Thiên Vô Ảnh, Địa Ngọc Huyền đã sớm ước ao, hiện tại cơ hội ở ngay trước mặt, dù thế nào nàng cũng sẽ không bỏ qua.
“Được! nàng vạn phần cẩn thận!” Lạc Nam gật mạnh đầu.
Hắn tôn trọng quyết định của Địa Ngọc Huyền, cũng như tôn trọng bất kỳ nữ nhân nào bên cạnh mình.
Mặc dù Đế Cấp Cực Phẩm công pháp đối với hắn không quá quan trọng, với số Điểm Danh Vọng hiện tại chỉ cần vận khí tốt một chút, từ Vòng Quanh Danh Vọng thừa sức đạt được vài phần.
Bất quá Lạc Nam cũng hiểu truyền thừa của một Đế Cấp Thế Lực không chỉ riêng gì công pháp, sẽ còn nhiều thứ khác.
Tất cả đều dựa vào bản thân Địa Ngọc Huyền.
Địa Ngọc Huyền rời khỏi lòng Lạc Nam, nghiêm túc làm theo lời hắn tiến lại bảo tọa.
Vẫn chưa có gì xảy ra…
Nàng sắc mặt kiên quyết, nhẹ nhàng ngưng tụ Vương Lực hướng cổ tay mình rạch một cái.
Máu tươi tung tóe mà ra, Địa Ngọc Huyền nửa quỳ trên bảo tọa, dùng cổ tay đầu máu lần lượt thoa lên ngón tay của ba pho tượng.
Nàng dùng máu rất nhiều, rất nhiều…bởi vì ba pho tượng thật sự quá lớn, ngón tay của chúng nó chẳng khác nào cột nhà, sắc mặt Địa Ngọc Huyền ngày càng tái nhợt vì mất máu.
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm đau lòng, bất quá vẫn cắn răng.
Địa Ngọc Huyền vẫn tiếp tục thoa máu, mãi đến khi ba ngón tay trở nên đỏ thẳm không một kẻ hở, nàng cũng triệt để nhắm mắt lại, sắc mặt vô cùng thành kính.
Đôi môi đỏ tươi nay đã trắng nhợt không còn chút huyết sắc, toàn thân Địa Ngọc Huyền có vẻ hơi suy yếu.
Mất máu đồng nghĩa với mất luôn lực lượng ẩn trong máu, Địa Ngọc Huyền khí tức vô cùng phú phiếm.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, hắn cảm thấy nếu ba pho tượng này còn không công nhận Địa Ngọc Huyền, hắn sẽ tự tay đập nát nó, bất kể là Tiên Đế hay cái gì.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong lúc này, toàn bộ Kim Tự Tháp đột nhiên chấn động, ba cổ Đế uy hàng lâm mà xuống, mênh mông như thác đổ, trực tiếp trấn lên người Địa Ngọc Huyền.
Cùng với đó, ba cái pho tượng bắt đầu phát sáng.
“Thành công rồi!” Kim Nhi chép miệng nói: “Bước tiếp theo là khảo nghiệm!”
“Khảo nghiệm gì?” Lạc Nam tò mò hỏi.
VÈO!
Kim Nhi chưa kịp trả lời, một cổ lực ép khủng bố từ một trong ba pho tượng đánh tới, thân thể của Lạc Nam điên cuồng bị đẩy lùi, hiển nhiên Tiên Đế tàn niệm muốn đuổi hắn ra ngoài để tiến hành khảo nghiệm.
“Tự ta sẽ ra!”
Gầm lên một tiếng, Tỏa Thiên Hắc Ám triển khai nhanh chóng bao trùm không gian Kim Tự Tháp, Lạc Nam kích hoạt Thiên Đế Biến và cả Nghịch Long Hồn hộ thân, ngăn cản lực đẩy mạnh mẽ.
Mà khi cảnh tượng này diễn ra, Lạc Nam rõ ràng nhìn thấy ba cái pho tượng hơi rung nhẹ một chút.
“Nàng là nữ nhân của ta, truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa ở trong tay nàng sẽ phát dương quang đại!”
Lạc Nam bá khí cười một tiếng, giải trừ trạng thái cơ thể, giải trừ Tỏa Thiên Hắc Ám, chủ động ra ngoài.
ẦM ẦM…
Kim Tự Tháp triệt để đóng lại.
“Thật hết nói nổi công tử!” Kim Nhi dở khóc dở cười, nàng thật không ngờ Lạc Nam chơi bạo như vậy, trực tiếp khoe thủ đoạn để hù dọa ba cái Tiên Đế ý niệm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!