“Đừng nóng vội, chờ ta rời khỏi Loạn Cổ Chiến Trường một cách an toàn rồi dung hợp!” Lạc Nam cười cười vuốt ve Linh Giới Châu nói.
Quá trình hình thành Ngũ Hành Tiểu Thế Giới có trời mới biết là nhanh hay chậm, Lạc Nam cần giữ trạng thái Linh Giới Châu lúc này để có gì nguy hiểm còn trốn vào trong nó né tránh.
Linh Giới Châu ngoan ngoãn chui lại vào người Lạc Nam, thứ nó quan tâm là đạt được Hỗn Độn Thổ Khí, còn khi nào thăng cấp thì không cần gấp gáp cũng được.
Lạc Nam nhếch miệng, quá trình thu lấy Hỗn Độn Thổ Khí dễ hơn tưởng tượng của hắn.
Không nói hai lời, rời khỏi Chuyển Hóa Tháp.
Chỉ là vừa mới rời khỏi, Lạc Nam lập tức chạm mặt một người đang đứng ở cửa…
Đây là một thanh niên nam tử thân mặc Trọng Giáp màu nâu nặng nề như đại địa, khí thế Đại Tôn vô cùng bất phàm, đang đảo mắt đánh giá bốn phương tám hướng.
Bắt gặp Lạc Nam từ Chuyển Hóa Tháp lao vọt ra, tên thanh niên này sắc mặt nghiêm lại quát:
“Đứng lại cho ta!”
Đáng tiếc Lạc Nam đối với tên này hoàn toàn không thèm để ý, vẫn thi triển thân pháp lao vụt đi.
Nếu đoán không sai, tên thanh niên chính là Đế Tử của Đại Địa Tông đây mà.
“Địa Cực ta lên tiếng mà còn dám chạy? muốn chết!”
Đế Tử của Đại Địa Tông tự xưng Địa Cực thấy Lạc Nam không đếm xỉa tới mình bắt đầu nổi giận, lại thấy tốc độ khủng bố của Lạc Nam biết mình chắc chắn đuổi không kịp.
Vì lẽ đó, trong tay hắn xuất hiện một vật ẩn chứa Đế uy cuồn cuộn.
“Đại Địa Ấn, lên cho ta!” Địa Cực hướng về Lạc Nam ném mạnh.
ẦM ẦM ẦM…
Một tôn Đại Ấn cấp tốc biến lớn như đại địa nặng nề, lấy một tốc độ khủng khiếp bao trùm lấy một vùng không gian, nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.
“Đế Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Quả nhiên là Đế Tử, trong người luôn mang theo Đế Cấp Pháp Bảo a.
Bất quá so với Na Tra, tên Địa Cực này rõ ràng còn nghèo rách lắm.
“Nếu đã chủ động công kích ta, như vậy Đại Địa Ấn này của ngươi ta nhận vậy!” Lạc Nam quay phắt người lại, áo choàng đen kịch tung bay, khí thế toàn thân kéo căng.
Lạc Hồng Kiếm xuất hiện, Lôi Hỏa gào thét bao trùm thân kiếm, Lạc Nam hướng về Đại Địa Ấn đang đè xuống trảm lên:
“Bạo Ngục Trảm!”
Trong khoảnh khắc, Địa Ngục như vỡ tan, một cổ kiếm khí cường thế không cách nào để hình dung hung hăng trảm vào Đại Địa Ấn.
KENG!
Một tiếng va chạm như động trời, Đại Địa Ấn bị Lạc Hồng Kiếm hung hăng đẩy lùi giữa không trung.
“Làm sao có thể?” Địa Cực ánh mắt co rụt lại.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Trong khoảnh khắc đó, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm toàn diện xuất động, Lôi Hỏa thiêu đốt…
Vạn Kiếm Quy Tông, bắn thẳng về phía Địa Cực.
Lạc Nam một mặt ngăn cản Đại Địa Ấn, mặt khác muốn diệt sát Địa Cực.
Như đã nói, hắn chưa từng ngại một trận chiến.
“Nguy hiểm!” Địa Cực trái tim hoảng hồn, kiện Trọng Giáp màu nâu trên người của hắn cấp tốc phồng to như mai rùa, tứ chi và đầu của Địa Cực co rụt vào bên trong.
Keng keng keng keng…
Vũ Hoàng Kiếm trảm vào Trọng Giáp lập tức bị va đập dữ dội, tia lửa bắn lên tung tóe, vậy mà không thể tổn thương Địa Cực.
Đại Địa Ấn thấy chủ nhân của mình bị công kích, nó vội vàng chủ động lao đến đè xuống Lạc Nam.
“Hồng Nhi, cho ba ba giáo huấn nó!”
Lạc Nam cười gằn một tiếng, ném Lạc Hồng Kiếm lên không trung.
Mà đôi tay của hắn lúc này bùng nổ Kinh Văn Bất Hủ, như hai cái gọng kìm hung hăng đón lấy Đại Địa Ấn.
Bát Môn Độn Giáp triển khai, cơ thể hắn bạo tạc sức lực, giữ chặt Đại Địa Ấn.
“Cắn chết ngươi!” Lạc Hồng Kiếm hóa thành hình người nhảy lên trên Đại Địa Ấn, hung hăng nhe răng nhếch miệng hướng về một gốc gặm xuống.
RĂNG RẮC…
Bên trên Đại Địa Ấn xuất hiện hai dấu răng tinh xảo…
“Thật là cứng!” Tiểu Hồng Nhi một mặt ghét bỏ nhả miệng, lại muốn tìm góc khác gặm cắn.
Đại Địa Ấn vô cùng hoảng sợ, lại thêm chủ nhân của nó đang trốn như rùa không có ai điều khiển, nó nhanh trí biến nhỏ lại vô số lần.
Tiểu Hồng Nhi đắc ý chộp lấy Đại Địa Ấn hung dữ nói: “Còn dám chống đối ta ăn sạch ngươi!”
“Haha tốt!” Lạc Nam cười to một tiếng, sảng khoái đem Đại Địa Ấn với Tiểu Hồng Nhi thu hồi Linh Giới Châu.
“PHỐC!”
Trốn trong Trọng Giáp như mai rùa, Địa Cực hoảng loạn phun một ngụm máu, sắc mặt trở nên trắng nhợt.
Ngay giây phút vừa rồi, hắn cảm nhận được liên kết mỏng manh giữa mình và Đại Địa Ấn đã mất đi.
Thật ra Đại Địa Ấn không phải Pháp Bảo tùy thân của Địa Cực, mà Đại Địa Ấn chính là pháp bảo trấn tông của Đại Địa Tông, bình thường chỉ có Tông Chủ mới được phép sử dụng.
Bất quá lần này Địa Cực tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường, vì để bảo toàn tính mạng cho hắn nên Đại Địa Tông cao tầng mới giao Đại Địa Ấn giao cho Địa Cực phòng thân, cũng tạm thời liên kết mà thôi.
Chính vì lẽ đó, Tiểu Hồng Nhi như một tiểu ma vương dễ dàng uy hiếp Đại Địa Ấn phản bội tên chủ nhân bất đắc dĩ của nó, đầu quân cho nàng.
Truyền thừa vẫn chưa tìm thấy, mất đi Đại Địa Ấn, Địa Cực đau lòng muốn chết.
“Để ta xem ngươi trốn trong mai rùa được bao lâu!”
Lạc Nam truy kích mà tới, đem Vũ Hoàng Kiếm thu hồi, lạnh như băng nhìn cái mai rùa nói.
“Ta là Đế Tử của Đại Địa Tông, ngươi không thể làm khó ta!” Địa Cực lên giọng uy hiếp nói.
Hắn biết mình đã trêu chọc vào nhân vật khủng bố, hy vọng lấy tên tuổi thế lực ra chống lưng sẽ được tha mạng.
Đáng tiếc, hắn gặp phải Lạc Nam.
“Đế Hồn Đệ Thập Kỹ – Xuyên Hồn!”
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên tia sáng bạc, vô tận Hồn Lực kết thành mũi tên, hung hăng bắn vào Trọng giáp.
Trọng Giáp mạnh mẽ có thể chống lại Vũ Hoàng Kiếm lại dễ dàng bị Hồn Lực xuyên qua, đâm thẳng vào mục tiêu bên trong.
“AAAAA”
Địa Cực thê lương thảm thiết gào thét lên, hai mắt chảy đầy máu đỏ.
Xuyên Hồn…Đệ Thập Kỹ bên trong Đế Hồn Kinh, có khả năng xuyên thấu mọi loại hình phòng ngự không phải dạng Hồn Lực, tập kích trực diện vào linh hồn của mục tiêu.
Trọng Giáp mặc dù mạnh mẽ, lại vô dụng trước sự công kích của Xuyên Hồn.
“Siêu Hồn – Xuyên Hồn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!