Trong đó Nhị Trưởng Lão là Đại Tôn, ba người còn lại đều là Tôn giả.
Cộng thêm Huyền Dạ Dũng, năm vị Tiên Tôn của toàn bộ Huyền Dạ Tông đã vây quanh Âu Dương Thương Lan.
Lấy một địch năm, Âu Dương Thương Lan mặt không đổi sắc, Thương Vực bao phủ toàn trường, ép đến kẻ thù thở không nổi.
“Thi triển Huyền Dạ Bí Pháp, cung cấp thực lực cho bổn Tông Chủ!” Huyền Dạ Dũng gầm lên một tiếng, trong tay đột nhiên lấy ra một cái vòng đeo vào.
Tứ đại trưởng lão nghiêm nghị gật đầu, ý niệm vừa động, cả bốn người đều biến mất tại chỗ, tiến và cái vòng trong tay Huyền Dạ Dũng.
“Không gian pháp bảo?” Âu Dương Thương Lan sắc mặt nghiêm nghị.
Bốn vị trưởng lão tiến vào vòng tay của Huyền Dạ Dũng cũng chẳng hề rảnh rỗi, ngược lại bọn hắn miệng niệm khẩu quyết, đem Hắc Ám Tôn Lực của mình thông qua vòng tay tiến thẳng vào cơ thể Huyền Dạ Dũng.
“RỐNG!”
Huyền Dạ Dũng hưng phấn gầm lên, tu vi vậy mà thoáng chốc đề thăng, chạm đến ngưỡng cửa Thiên Tôn cảnh.
“Đáng tiếc Huyền Dạ Tùng đã chết, bằng không lúc này bổn Tông chủ đã có thể thành Thiên Tôn rồi!” Huyền Dạ Dũng liếm liếm môi, ánh mắt không hề e sợ trừng thẳng Âu Dương Thương Lan.
Mỗi một Tôn Cấp Thế Lực đều có nội tình của riêng mình.
Huyền Dạ Tông nổi danh với Huyền Dạ Bí Pháp, có thể đem Hắc Ám Tôn Lực của nhiều người truyền cho một người được xem là chủ thể mà không hề gián đoạn.
Mà trong lúc những người truyền Hắc Ám Tôn Lực cho chủ thể phải liên tục niệm khẩu quyết, không thể mất tập trung…
Vì thế Huyền Dạ Tông mới nghĩ ra một cách, để người niệm khẩu quyết trốn vào Không Gian Pháp Bảo do chủ thể mang lên người, cũng giống như cái cách Huyền Dạ Dũng và bốn tên trưởng lão đang làm.
Lúc này đây, chiến lực của Huyền Dạ Dũng nâng lên một tầng thứ mới, không hề kiêng kỵ Âu Dương Thương Lan nữa.
Hắn nâng lên Pháp Bảo hình dạng như Lưỡi Cưa trong tay, Hắc Ám bùng nổ, hướng về đỉnh đầu nàng trảm xuống.
KENG!
Âu Dương Thương Lan hai tay nâng cả hai thanh trường thương đón đỡ, thân thể lùi về phía sau vài chục bước.
“Thế nào? Sao không hung hăng nữa đi?” Huyền Dạ Dũng đắc ý gầm lên, một người chưởng khống lực lượng của năm người thật sự quá mức tuyệt diệu, dù hắn đã thi triển Huyền Dạ Bí Pháp nhiều lần, lúc này vẫn cảm thấy hưng phấn.
“Chưa đến Thiên Tôn, vẫn còn giết được!” Âu Dương Thương Lan trong mắt lóe lên một tia sát khí.
Một tay nàng cầm Ngân Thương, một tay cầm Dạ Thương, hợp nhất chúng nó vào nhau.
KENG!
Đế uy tràn ngập, song thương hợp nhất, Ngân Dạ Đế Thương uy mãnh vô song xuất hiện.
Ngân Thương và Dạ Thương chỉ là Đế Cấp Hạ Phẩm, nhưng một khi bọn chúng dung hợp sẽ đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm, Đế uy khác hẳn lúc ban đầu.
Kết hợp với Thương Vực, Âu Dương Thương Lan như mãnh hổ xuất sơn, một thương phóng đến.
“Không ổn!”
Cảm nhận sự mạnh mẽ của Ngân Dạ Đế Thương, Huyền Dạ Dũng thi triển thân pháp né tránh kịp thời, đổ cả mồ hôi lạnh.
Ngân Dạ Đế Thương tru lên một tiếng, lại bay trở về tay Âu Dương Thương Lan, một thương hung hăng đập xuống.
“Con mẹ nó, phải khổ chiến rồi…”
Huyền Dạ Dũng cắn răng, chỉ có thể liều mạng chống lại, trong lòng tự nhủ:
“Ta và Lưu Vũ cố gắng cầm cự, Bồng Lai Tiên Đảo chỉ còn lại hai tên Tiên Tôn, dựa vào nhân số Tiên Tôn áp đảo, trận này thắng chắc!”
…
Suy nghĩ của Huyền Dạ Dũng không hề sai.
Lưu Vũ cầm chân Đình Manh Manh, năm vị Tiên Tôn của Huyền Dạ Tông phối hợp kịch chiến Âu Dương Thương Lan.
Như vậy bọn hắn vẫn còn bốn vị Tiên Tôn của Lưu gia, năm vị Tiên Tôn của Ám Thiên Cung, năm vị Tiên Tôn của Ảnh Tộc, năm vị Tiên Tôn của Quang Gia.
Tổng cộng là 19 vị Tiên Tôn, để đối kháng với 2 người còn lại bên phía Bồng Lai Tiên Đảo thật sự quá mức đơn giản.
Dù là trẻ con một tuổi cũng biết đâu là số lớn.
Đáng tiếc, đó chỉ là suy nghĩ cá nhân của Huyền Dạ Dũng…
“Chết!”
Chỉ thấy trên chiến trường lúc này, Quang Thắng cầm đầu bốn vị trưởng lão của Quang Gia, bao vây Độc Cô Ngạo Tuyết vào trung tâm.
“Chỉ mới đột phá Tôn giả đã dám lấy một địch nhiều, thật tình không biết ai cho ngươi sự can đảm!” Một vị trưởng lão Quang gia cười gằn, ánh mắt đảo tới đảo lui trên cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết.
“Đừng có nhiều lời, mau tiêu diệt nàng để tránh đêm dài lắm mộng!” Quang Thắng sắc mặt lạnh lùng nói.
Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu đúc kết được, Quang Thắng từ trên người Độc Cô Ngạo Tuyết cảm giác được một mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Nàng như một thanh hảo kiếm chưa rời khỏi võ, một khi ra tay…chắc chắn sẽ có án mạng.
Đối với người như vậy, phải nhanh chóng ra tay trừ khử, bằng không kẻ phải chết sẽ là bọn hắn.
Đây là trực giác của Quang Thắng.
“Được rồi, toàn lực công kích!” Đám trưởng lão Quang gia hờ hững gật đầu, từng đôi tay bắt đầu kết ấn:
“Quang Minh Thương!”
Vô tận Quang Minh tụ hội, từng thanh trường thương Quang Minh cao quý xuất hiện giữa tinh không, mỗi một thương ẩn chứa sát cơ hủy diệt, có thể xuyên thủng bất kỳ đối thủ nào trong cùng cấp.
Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt quét ngang, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy chuôi Trúc Kiếm.
“Không tốt! lập tức giết nàng!” Quang Thắng sắc mặt đại biến, cảm giác nguy hiểm dâng trào đến tột đỉnh rồi.
“Bắn chết nà…” Đám trưởng lão Quang gia lời còn chưa nói hết, định điều khiển Quang Minh Thương bắn đến.
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi đó…
KENG!
Trúc Kiếm được rút lên, một tiếng như thiên nộ chớp động giữa trời quang, tinh không bị chia thành hai nửa, tầm mắt của Quang Thắng trở nên mơ hồ.
“Năm thành…” Lạc Nam ánh mắt chăm chú, khóe miệng lẩm bẩm.
Một nửa thân Trúc Kiếm rời khỏi vỏ, nghĩa là năm trên mười thành.
Cùng với đó…tinh không bị chia thành hai nửa…âm thanh Răng Rắc vang lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bốn khỏa ngôi sao hoang vắng xấu số nằm theo hàng dọc bị chẻ làm đôi.
PHỐC PHỐC…
Trong ánh mắt ngơ ngác của Quang Thắng, hai tên trưởng lão Quang Gia…thân thể hóa thành bọt máu.
Kiếm Vực và Kiếm Khí cường đại đã nghiền nát cơ thể bọn hắn thành chất lỏng.
“Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật…” Độc Cô Ngạo Tuyết thanh âm vẫn còn phiêu tán, nhưng đã chẳng ai có thể nghe thấy nữa rồi.
Đối diện với nàng, tinh không toàn bộ bị cắt đôi, vị trí đứng của hai tên trưởng lão hóa thành hai vũng máu.
“Một kiếm miểu sát hai Tôn giả, làm sao có thể?” Vốn đang ẩn nấp bên trong hư không, thanh âm của một tên Ảnh Tộc Trưởng Lão vì hoảng sợ mà gầm thét lên, phá tan sự tĩnh lặng của toàn trường.
“Không, là ba người…” Lạc Nam chép chép miệng.
Trong tình cảnh vừa rồi, hắn rõ ràng nhìn thấy có một tên Trưởng Lão khác của Ảnh Tộc cũng ẩn nấp trong hư không muốn tiếp cận ám sát Độc Cô Ngạo Tuyết, Chủy Thủ trong tay muốn găm trực tiếp vào tim nàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!