Chỉ thấy hai pho tượng đất một Ngựa một Dê đứng trên mặt bàn, ánh mắt Lạc Nam lấp lỏe hỏi:
“Đây là…?”
“Ột ột, đồ chơi nhỏ mà thôi, ngươi không cần quan tâm!”
Lấy một tốc độ khủng bố, Hắc Trư nhanh chóng đem Dê và Ngựa thu hồi mất dạng, không cho Lạc Nam nhìn thêm một chút, ra vẻ vô cùng thần bí.
Lạc Nam cảm thấy kinh dị, nhìn biểu hiện của con Heo, mấy pho tượng này cực kỳ không đơn giản nha.
Nhớ lại con Hổ của mình, Lạc Nam nhìn Hắc Trư hỏi:
“Hai pho tượng đó có công dụng gì? Nói cho ta với được không?”
“Ột ột, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng có tượng?” Đến lượt con Heo ánh mắt đỏ lên, bộ dạng hận không thể ăn tươi nuốt sống Lạc Nam.
Lạc Nam bị bộ dạng của con hàng này làm cho rùng mình, lắc đầu bình thản nói: “Nếu ta có sẽ tự mình nghiên cứu, còn cần hỏi ngươi sao?”
Hắn mới không ngốc, con Heo này thần thần bí bí như vậy nói rõ mấy pho tượng là đồ tốt, có khùng mới giao ra.
“Ột ột, dù có ngươi cũng không biết bí mật của chúng!” Con Heo lầu bầu trong miệng một mình, ánh mắt lại khinh bỉ nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam lười để ý con hàng này…hắn hướng mắt sang hai vị giai nhân, hướng Tử Yên cười hỏi:
“Tử Yên cô nương, lần trước thật sự cảm tạ!”
Tử Yên nhẹ gật đầu, ánh mắt màu tím nhìn Lạc Nam hé miệng: “Khoảnh cách Hải Vực Tinh đến Kiêu Hoành Giới vô cùng xa xôi, Ngũ Long Đế Cung của công tử rất tốt!”
Hiển nhiên lần trước Lạc Nam được nàng thả xuống ở Hải Vực Tinh, mà hiện tại hắn đã có mặt ở nơi này, khoảnh cách rất xa, Tử Yên cho rằng Lạc Nam di chuyển bằng Ngũ Long Đế Cung mới nhanh chóng như vậy.
Hơn nữa tên này có xa giá như Ngũ Long Đế Cung còn đi ké Pháp Bảo của nàng, thật sự khó hiểu…
“Hải Vực Tinh?” Mộng Chi Tiên âm thầm giật mình, danh tự thật sự quen thuộc nha…nàng cũng vừa từ nơi này trở về không lâu đấy.
Ánh mắt xinh đẹp nhất thời chăm chú nhìn về Lạc Nam, như muốn xem thấu nội tâm hắn.
“E hèm!” Lạc Nam ho khan một tiếng, giải thích nói ra:
“Tại hạ có một vị muội muội bái nhập môn hạ Bồng Lai Tiên Đảo ở Hải Vực Tinh, lần trước tại hạ là đến thăm nó!”
“Ra là vậy…” Tử Yên nhẹ gật đầu, cũng không thắc mắc gì thêm.
Thái độ lạnh nhạt của nàng khiến Lạc Nam nhớ đến Tô Nhan, các nàng cũng giống tiên tử không nhiễm khói lửa bụi trần, tâm cảnh như mặt giếng cổ, rất khó tạo nên gợn sóng.
“Không biết muội muội của Lạc Nam công tử là?” Mộng Chi Tiên có chút hứng thú.
“Lạc Yên!” Lạc Nam không chút do dự đáp.
“Lạc Yên sao…” Mộng Chi Tiên lẩm bẩm, quyết định phải chú ý cái tên này.
Như nghĩ đến điều gì, Mộng Chi Tiên lại hỏi: “Lần trước nhìn thấy Lạc công tử sử dụng Lượng Thiên Vân Phong, chẳng biết ngươi từ đâu có được?”
Lạc Nam trong lòng nhảy lên một cái, ngoài mặt không đổi sắc đáp: “Sư phụ ban tặng, Ngũ Long Đế Cung cũng là gần nhất cũng là hắn mới cho ta!”
Hắn giải thích như vậy cực kỳ khôn ngoan, vì lần trước ở Hải Vực Tinh đã giả dạng Tiên Đế hù dọa mấy người Liệt gia trước cửa Thiên Địa Hội, chuyện như vậy chắc chắn không giấu được Mộng Chi Tiên.
Chi bằng tự mình trở thành sư phụ của mình, chính mình trở thành muội muội của mình…
Vị Tiên Đế xuất hiện chấn nhiếp Liệt gia chính là sư phụ, Lạc Yên muội muội ở Hải Vực Tinh biểu hiện xuất chúng nổi bật, ca ca ở Kiêu Hoành Giới lại vang danh một phen.
Cũng giải thích với Tử Yên vì sao lần trước phải đi ké Pháp Bảo của nàng mà không dùng đến Ngũ Long Đế Cung.
Bản thân Lạc Nam biết trong chuyện này mình có không ít sơ hở, bất quá hắn cũng không có ý muốn che giấu đến cùng, đợi đến khi nào có kẻ điều tra ra chân tướng, thì hắn cũng tranh thủ thêm được một khoảng thời gian gia tăng thực lực nữa rồi.
Quả nhiên, Mộng Chi Tiên vẫn chưa đơn giản bỏ qua hỏi: “Không biết Chi Tiên có được vinh hạnh nhận biết tôn tính của gia sư?”
Lạc Nam trong lòng buồn cười, hắn đã sớm lường trước vấn đề này, giả vờ tiếc nuối nói ra:
“Thật sự xin lỗi, sư phụ của tại hạ không thích tiết lộ danh tính…”
“Vậy sao, là Chi Tiên đường đột rồi!” Mộng Chi Tiên than thở một tiếng.
Ở trong lòng nàng đã có kết luận, người ở sau lưng giao dịch Cửu Diệp Liên Hoa với mình chính là sư phụ của Lạc Nam.
Chẳng trách người đó có được kỳ vật như Cửu Diệp Liên Hoa, chẳng trách cũng có được nhiều loại Huyết Mạch quý giá như vậy…
Một vị Tiên Đế lợi hại, sở hữu nhiều đồ tốt cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Lạc Nam có bối cảnh lớn a…
Nghĩ đến đây, Mộng Chi Tiên hướng Lạc Nam chân thành nói ra: “Nhờ ơn của gia sư mà Lão Tổ nhà ta có thể hồi sinh, nếu có cơ hội…Chi Tiên mạn phép được mời công tử và gia sư đến nhà làm khách!”
“Đa tạ hảo ý của Mộng tiểu thư, có dịp ta nhất định sẽ đến!” Lạc Nam mỉm cười đáp cho có lệ.
Nói đùa sao? ở Mộng gia có hai tôn Tiên Đế, đến đó lộ ra sơ hở thì sao?
Tin tức của chúng nữ đã từ chỗ Tiêu Dao Tiên Đế đạt được, hắn cũng lười đến Mộng gia.
Ở bên cạnh, Tiêu Dao Tiên Đế nghe thấy Lạc Nam đã có sư phụ cũng không ngoài dự đoán, một thiếu niên kinh khủng như hắn nếu tự học thành tài mới là kỳ tích.
“Ột ột, tiểu tử…nhìn ngươi có quả cầu chết tiệt kia, Trư gia cho ngươi thứ này!” Hắc Trư ngửa đầu uống một ngụm Luân Hồi Tửu, lại ném cho Lạc Nam một khối Ngọc Bội.
Quả cầu chết tiệt mà nó nói chính là Phong Yêu Cầu.
“Đây là…?” Lạc Nam nhận lấy Ngọc Bội, hỏi thăm.
“Bên trong lưu trữ vị trí tìm đến một con Tinh Không Thú biến dị, cực kỳ không tệ…quả cầu chết tiệt kia của ngươi có thể bắt nó!” Hắc Trư cười hắc hắc nói ra.
“Tinh Không Thú biến dị? cực kỳ hiếm hoi a…” Mộng Chi Tiên trong mắt lóe lên dị sắc.
Tử Yên gật đầu xác nhận.
“Hàng tốt đó tiểu tử!” Tiêu Dao Tiên Đế cũng vuốt cằm.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hắn vẫn đang thiếu một Tọa Kỵ kể từ lúc Tiểu Sư rời đi…
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!