“Tiểu nha đầu, sư phụ ngươi vẫn ổn chứ?”
“Gia sư vẫn khỏe!” Tử Yên không biết xưng hô với con heo này như thế nào, nên chỉ bình tĩnh đáp một câu như vậy.
“Ta đâu có hỏi sức khỏe của nàng ấy!” Con Heo bĩu môi: “Ta là muốn hỏi nàng ấy còn đẹp không?”
Tử Yên: “….”
Mộng Chi Tiên với Lạc Nam khóe miệng giật giật, một chút ấn tượng tốt với Con Heo tan thành mây khói.
“Ngươi đó…vì nữ sắc mới biến thành đầu heo, lúc này còn mơ tưởng thăm hỏi?”
Thanh âm giận dữ truyền đến, Tiêu Dao Tiên Đế từ trên lầu hai bước xuống cười mắng, trong tay ôm lấy một hồ lô đen kịch, khác xa với cái hồ lô hắn thường đeo bên hông.
“Ột ột, nói thế nào Trư gia và ngươi cũng từng là tình địch một phen, lúc này lại dám ỷ vào vẻ bề ngoài mà khinh bỉ ta?” Heo Mập một mặt bất mãn.
“Tình địch?” Tiêu Dao Tiên Đế cười nhạt: “Hai thằng ngu cùng đơn phương mà thôi!”
“Ột ột! là ngươi quá ngu dốt!” Hắc Trư cười ha hả: “Ngươi chỉ đơn phương mỗi một mình nàng, mà Trư gia đơn phương rất nhiều nàng!”
Lạc Nam nghe xong muốn đạp tên này một cước.
Mộng Chi Tiên với Tử Yên hai mặt nhìn nhau, các nàng thầm nghĩ liệu mình có nên rời khỏi Tiêu Dao Cung hay không.
“E hèm!” Nhận ra bản thân có chút thất thố, chuyện thời trẻ trâu không thích hợp để hậu bối nghe được, Tiêu Dao Tiên Đế bèn đánh trống lãng chỉ vào hồ lô rượu vừa đặt xuống bàn.
“Đây là rượu ngon nhất Tiêu Dao Cung, nhiều năm rồi không dám uống, lần này lão phu hoang phí một phen vậy!”
Nói xong, phân biệt rót cho mỗi người một chén rượu.
Màu rượu đen kịch lại tạo thành vô số vòng xoáy nhỏ bên trong chén, hương thơm lừng lan tràn khắp bốn phía…lại mang theo cay nồng khó tả.
“Không tệ đâu…cũng lâu rồi không gặp Tiêu Dao Tử ngươi, Trư Gia muốn say khướt một phen vậy!”
Con Heo nói xong không đợi đám người, ngửa đầu lên trời tu sạch một chén.
“Ực, ỘT…con mẹ nó sảng khoái!”
Hắc Trư rung đùi đắc ý, ngửa đầu mắng to, lời lẽ cực kỳ thô tục.
Tiêu Dao Tiên Đế lắc đầu cười nhạt, nâng chén hướng Lạc Nam với nhị nữ:
“Một chén này, có thể thu hoạch được gì phải xem tạo hóa của các ngươi!”
Sắc mặt Lạc Nam với hai nữ trở nên nghiêm nghị, ánh mắt ngưng trọng nhìn vào chén rượu như vòng xoáy hư không trong tay.
“Đây rốt cuộc là rượu gì? Lại có thể mang đến tạo hóa cho chúng ta?” Lạc Nam với nhị nữ trong lòng căng thẳng.
“Cạn chén!” Tiêu Dao Tiên Đế nâng chén.
“Mời tiền bối!” Lạc Nam cùng nhị nữ hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên ý chí mãnh liệt.
Cả ba người đều là thiên tài với lòng kiêu hãnh của riêng mình, chẳng lẽ lại sợ một chén rượu?
Nghĩ đến đây, rượu đổ vào miệng…
Trong khoảnh khắc, thân thể Lạc Nam kịch chấn, Linh Hồn như lìa khỏi xác, một vùng không gian vô tận như màn đêm đột nhiên hút toàn thân hắn vào.
…
Việt Long Tinh…
“Bá Chủ vạn tuế, Bá Chủ vạn tuế, Bá Chủ thiên thu vô kỳ quân lâm thiên hạ, các vị phu nhân mẫu nghi thiên hạ, vạn tuế vạn vạn tuế!”
Thanh âm đinh tai nhứt óc như trống trận hào hùng vang vọng khắp thiên địa, Lạc Nam cơ thể cứng đờ.
“Phu quân…phu quân…”
Bên tai vang lên từng thanh âm ngọt ngào quen thuộc, Lạc Nam thân thể chấn động, mở đôi mắt ra…
Đập vào mắt, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Liễu Ngọc Thanh đang có chút buồn cười nhìn hắn:
“Chàng sao vậy? hồi hộp quá à?”
Lạc Nam hít sâu một hơi không trả lời các nàng, ánh mắt đảo quanh toàn cảnh…
Chỉ thấy lúc này, hắn người khoác Chiến Bào uy phong lẫm liệt, được chúng nữ Hậu Cung như chúng tinh ủng nguyệt bao vây vào trong, từng gương mặt xinh đẹp không hề thiếu một người.
Yên Nhược Tuyết, Bạch Tố Mai, Diễm Hồng Liên, Diễm Điệp Tình, Diễm Nguyệt Kỳ, Tần Mộng Ảnh, Cơ Nhã, Cơ Băng, Băng Lam Tịch, Băng Phỉ Phỉ, Băng Linh Nhi, Mộc Tử Âm, Lý Trúc Loan, Liễu Thi Cầm, Tiểu Sư, Tô Mị, Nam Cung Uyển Dung, Hoa Ngọc Phượng, Thủy Nương Khanh, Hải Linh Lung, Hải U Quỳnh, Côn Minh Nguyệt, Ái Tâm, Bạch Liên Hoa, Hoa Thanh Trúc, Tô Nhan, Võ Tam Nương, Man Kiều, Cự Mỹ Anh, Hồn Nguyệt Ánh, Hồ Khinh Vũ, Hồ Ngọc Nghiên, Á Hy Thần, Á Liên Nga, Thủy Tích Quân, Đan Mộng Cơ, Đan Diễm Cơ, Tiêu Thanh Tuyền, Lạc Ly, Lạc Huyên, Thiên Diệp Dao, Thành Bích, Bảo Kiều, U Cơ, Lệ Huân, Vương Y Vận, Vương Thiên Ảnh và Liễu Ngọc Thanh…
Từng vị thê tử như hoa như ngọc, khuynh quốc khuynh thành, là đối tượng hâm mộ của vô số nữ nhân trên Tinh Cầu, mà hắn cũng là nam nhân được sùng bái nhất.
Một tay Lạc Nam được Diễm Nguyệt Kỳ nắm lấy, bàn tay còn lại do một thiếu nữ mười sáu tuổi như hoa như ngọc nũng nịu bấu vào, nhưng diện mạo của nàng lại mơ hồ không rõ nét, trong lòng còn ôm lấy một tiểu Thanh Loan nhỏ nhắn.
“Kỳ Nam? Loan Loan?” Lạc Nam rung giọng hô lên.
“Phụ thân…hì hì, chúng ta sắp Phi Thăng rồi, chẳng biết Tiên giới sẽ là một quang cảnh thế nào đây?” Lạc Kỳ Nam giọng điệu tràn ngập chờ mong, lại ẩn chứa từng tia khao khát.
“Phi Thăng?” Lạc Nam trong lòng co thắt lại.
Chỉ thấy hắn, Tiểu Kỳ Nam và chúng nữ Hậu Cung đang đứng trên một đài cao bệ vệ, bên dưới là toàn thể tu sĩ Việt Long Tinh đang sùng bái và cuồng nhiệt hoan hô vang dội, trong đó có nhạc phụ Thiên Vạn Bảo, Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái Lão gia tử, nhạc mẫu Thủy Sương Hoa, nhạc phụ Hoa Minh, nhạc phụ Lý gia, tộc nhân Liễu gia, Khảo gia song tổ, người của tứ đại Học Phủ, đám em vợ và đám thuộc hạ, không thiếu bất kỳ người nào.
Mỗi người bọn hắn vừa cuồng nhiệt vừa sùng bái, ánh mắt lại mang theo vẻ cổ vũ phi thường.
Bởi vì truyền kỳ của Việt Long Tinh, Bá Chủ sắp dẫn theo Công Chúa và các vị Phu Nhân của mình toàn diện Phi Thăng, đặt chân lên Tiên giới cao cao tại thượng, viết nên trang mới huy hoàng cho lịch sử Việt Long Tinh Cầu.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bên trên thiên không, lôi đình chớp động, Ngũ Sắc Lôi Kiếp bắt đầu chậm rãi hình thành, giới Linh của Việt Long Tinh xuất hiện tiễn đưa, cảnh tượng như thần tích.
“Dừng…”
Lạc Nam trong lòng điên cuồng hô to, hắn muốn quá trình Độ Kiếp dừng lại, bởi vì hơn ai hết hắn hiểu rất rõ…nếu tiến hành Phi Thăng mà không có bảo vệ của Tuế Nguyệt Nữ Đế, hậu quả tiếp theo sẽ là gì.
Nhưng mà…Lạc Nam rất nhanh thì phát hiện, cơ thể và linh hồn không hề nghe theo sự điều khiển của hắn, ngay cả hắn muốn truyền ý niệm cho chúng nữ cũng không thể nào làm được.
Trái tim hắn muốn rỉ máu, mặt ngoài lại trái ngược với cảm xúc trong lòng, đang mỉm cười tự đại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!