“Ngươi…muốn trị cho ta sao?” Âu Dương Thương Lan lẩm bẩm…
Lạc Nam gật đầu, chân thành nói: “Đệ tử sẽ cố gắng!”
“Làm đi! Ta sẽ cố gắng phối hợp…” Âu Dương Thương Lan hé môi tỏa hương thơm ngát, nàng cũng hiểu mình cần khôi phục càng nhanh càng tốt, bằng không đứng trước nguy cơ sắp đến không người chống chịu.
Có thể nói nàng cực kỳ tin tưởng hắn, bởi vì trong tình huống hiện tại…Lạc Nam có thể dễ dàng lấy mạng hoặc khống chế nàng, nhất là khi nàng thả lỏng toàn thân để Hồn Lực của hắn dò xét tình huống trong cơ thể.
“Đệ tử mạo phạm!” Lạc Nam hít một hơi, đem mặt nạ đỏ thẩm của nàng tháo xuống.
Trong khoảnh khắc, dung nhan của tuyệt mỹ yêu cơ xuất hiện, ở khoảng cách gần Lạc Nam xém chút mất đi khống chế, ánh mắt ngẩng ngơ.
Nét đẹp của nàng khiến cho thời gian đọng lại, loại nhan sắc hòa quyện một cách hoàn hảo giữa quyến rũ mị hoặc pha lẫn kiêu ngạo cao quý, quả thật không có mỹ từ nào để hình dung.
Nhất là lúc này khi đôi mắt đẹp của nàng ngập nước với chút mê ly vì mỏi mệt, bờ môi đầy đặn tinh xảo có chút tái đi vì bị thương, trên khóe môi còn vết máu đỏ thẳm chưa khô, càng khiến người khác sinh lòng che chở mãnh liệt.
Hồng nhan họa thủy…
Long Lực trong cơ thể Lạc Nam gào thét một cách cuồng bạo như muốn nổ tung.
“Hự…”
Lạc Nam cắn lấy đầu lưỡi để bản thân thanh tỉnh, Thất Thải Huyền Quang vận chuyển bên trong đan điền xoa diệu dục niệm.
Chỉ nhìn Âu Dương Thương Lan một chút mà hắn lên cơn động tình.
Lạc Nam vội vàng dời ánh mắt khỏi khuôn mặt nàng, sợ bản thân thất thố để lộ sơ hở.
Cũng may lúc này Âu Dương Thương Lan hình như nửa tỉnh nửa mê, không có để tâm đến biểu hiện bất thường của hắn, chỉ nghe nàng rên rỉ khe khẻ:
“Đừng sử dụng Cửu Diệp Liên Hoa, quá mức hoang phí!”
Lạc Nam nghe vậy có chút cảm động, hiển nhiên Đại Đảo Chủ biết hắn có Cửu Diệp Liên Hoa, sợ hắn dùng lá của nó để trị thương cho nàng.
Tuy nhiên thương thế của Âu Dương Thương Lan tuy nặng, nhưng còn chưa đến mức sử dụng đến thứ đó…
“Trước hết thử Tẩy Hồn Thủy!”
Lạc Nam cắn răng, từ Linh Giới Châu lấy ra một bình Tẩy Hồn Thủy…
Đây là một trong các tài nguyên tu Hồn quý giá nhất, vừa tẩy rửa Linh Hồn trở nên tinh khiết vừa có thể trị thương…
Ngoại trừ Cửu Diệp Liên Hoa, đây là thứ mà hắn có thể nghĩ ngay đến lúc này…
Thật ra bên trong Đan Đế Chân Giải có không ít công thức luyện chế Hồn Đan cấp cao để trị liệu Linh Hồn, nguyên liệu chính bên trong là Tẩy Hồn Thủy, có thể gia tăng tác dụng lên vài lần, đáng tiếc đẳng cấp Đan Vương của Lạc Nam hiện tại chưa đủ trình độ Luyện Chế.
Một tay nâng đầu Âu Dương Thương Lan lên đùi mình, Lạc Nam đem bình Tẩy Hồn Thủy rót vào khuôn miệng mỹ miều khéo léo như cánh hoa của nàng.
“Ực…”
Âu Dương Thương Lan lúc này như mèo con ngoan ngoãn, từng ngụm nhỏ từng ngụm nhỏ nuốt xuống Tẩy Hồn Thủy.
Ở trên nhìn xuống, Lạc Nam loáng thoáng nhìn thấy xương quai xanh tinh mỹ cùng phần trên của đôi gò bông đào tròn lẳn trắng hơn cả tuyết kia.
“Ưm…”
Theo một tiếng rên rỉ nồng nàn, Lạc Nam hạ thể có chút giật giật…
Âu Dương Thương Lan sau khi uống vào Tẩy Hồn Thủy, Linh Hồn được ôn nhuẫn cực kỳ dễ chịu, nàng thư thái đến mức thiếp đi, đầu óc đầy thư giãn…
“Có hiệu quả!” Lạc Nam mừng thầm, vội vàng cho nàng uống nhiều Tẩy Hồn Thủy hơn một chút.
Đặt Âu Dương Thương Lan nằm xuống, hắn lại đem Hồn Lực thăm dò vào trong cơ thể nàng.
Rất nhanh phát hiện các vết nứt Linh Hồn của Âu Dương Thương Lan đang được Tẩy Hồn Thủy bao trùm, chúng nó như thần dược đang khâu vá vết thương vậy, chỉ là tốc độ có chút chậm, bởi vì số lượng vết nứt trong Linh Hồn không hề ít.
“Đáng ghét, phải cho có Linh Lung, U Quỳnh các nàng ở đây thì tốt!” Lạc Nam có chút tiếc hận nói.
Tình huống của Âu Dương Thương Lan khiến hắn nhớ đến hai thê tử Mỹ Nhân Ngư của mình, nếu có tiếng hát của các nàng ở bên, tin chắc Đại Đảo Chủ sẽ khôi phục nhanh hơn nhiều.
Về phần Hồn Nguyệt Ánh thì chỉ phụ trợ tốt nhất cho hắn sau khi hai người dung hợp vào nhau.
Nhìn thấy Đại Đảo Chủ kiên cường bá đạo trở nên hư nhược như vậy Lạc Nam cực kỳ đau lòng, hắn hận không thể chuyển dời thương thế của nàng sang bên người mình.
“Khoan đã!” Lạc Nam đột nhiên giật mình, Nhân Ngư Tộc có thể thông qua tiếng đàn và tiếng hát để chữa trị Linh Hồn, hắn vì sao không thể?
Hắn vẫn còn một lần chỉ định triệu hoán Hồn Kỹ sau khi hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Hồn Thiên Giới.
“Hệ Thống, chỉ định triệu hoán Hồn Kỹ có thể trị thương Linh Hồn, hỗ trợ tu luyện!”
Không chút do dự, Lạc Nam đưa ra quyết định.
Vốn định triệu hoán Hồn Kỹ công kích lợi hại, nhưng tình huống trước mắt không cho phép nữa rồi.
Ngoại trừ Âu Dương Thương Lan, Bồng Lai các nữ đệ tử vẫn còn đang mang thương thế Linh Hồn nữa đấy.
“Keng, bắt đầu triệu hoán Hồn Kỹ theo chỉ định!” Hệ Thống lên tiếng xác nhận: “Thời gian đếm ngược bắt đầu…”
“Keng, triệu hoán thành công, Ký Chủ nhận được Tôn Cấp Cực Phẩm Hồn Kỹ – Mê Hồn Khúc!”
Lạc Nam âm thầm mừng rỡ, Tôn Cấp Cực Phẩm…cực kỳ không tồi, nhiệm vụ trong Vạn Giới Môn quả nhiên chất lượng.
Ý niệm vừa động, một Ngọc Bội đã xuất hiện trong tay.
Lạc Nam chẳng hề do dự nhỏ máu, tiếp nhận thông tin từ Ngọc Bội ẩn chứa Hồn Kỹ này.
Tôn Cấp Cực Phẩm hồn Kỹ – Mê Hồn Khúc: Loại Hồn Kỹ có công năng phụ trợ thông qua tiếng đàn đánh ra khúc Mê Hồn, khiến người nghe lâm vào mê say hưởng thụ, linh hồn hưng phấn, tinh thần thăng hoa…gia tăng tiến độ tu Hồn và chữa trị Linh Hồn.
“Trúng mánh!”
Lạc Nam cười toe toét, Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm đã xuất hiện trước mặt.
Hắn bắt đầu tu luyện Mê Hồn Khúc, nhân tiện nhờ đó trị thương cho Đại Đảo Chủ…
…
Không biết qua bao lâu…
Bên trong mật thất, tiếng đàn dễ chịu hòa lẫn Hồn Lực tinh khiết đến cực điểm không ngừng vang lên, thanh âm như tiếng trời.
Lạc Nam tập trung cao độ, Mê Hồn Khúc này đang rút đi rất nhiều Hồn Lực của hắn, Tôn Cấp Cực Phẩm Hồn Kỹ đòi hỏi rất khủng bố, người đánh Đàn phải tiêu hao Hồn Lực của mình để hỗ trợ người khác tu luyện.
Lạc Nam lúc này có chút suy nhược vì Hồn Lực tiêu hao, nhưng hắn vẫn kiên trì để đẩy nhanh tốc độ khôi phục của Âu Dương Thương Lan.
Tiếng đàn mê hồn ngày càng vang xa, bao trùm phạm vi Bồng Lai Tiên Đảo, đẩy nhanh tốc độ trị thương của chúng nữ lên quá nhiều lần.
Chúng nữ mặc dù hiếu kỳ, nhưng sau khi phát giác tiếng đàn từ trong mật thất của Lạc Yên và Đại Đảo Chủ vang ra cũng không đến làm phiền, trái lại tận hưởng để trị liệu thương thế…
Điều đó đồng nghĩa với Lạc Nam tiêu hao càng to lớn…
Cuối cùng, khi tinh thần của hắn chìm vào ngủ say, chỉ còn bản năng cơ thể buộc hắn phải tiếp tục đánh đàn…
Ôn Hồn Liên chầm chậm xoay tròn, tuôn ra từng luồng từng luồng Hồn Lực tinh khiết.
Âu Dương Thương Lan không biết từ bao giờ đã mở ra đôi mắt đẹp, tinh thần phấn chấn, lồng ngực phập phồng…