“Nhưng mà…ta cần thời gian để tiếp nhận ngươi…” Mỹ phụ ánh mắt phức tạp nhìn lấy hắn.
“Nếu là lúc bình thường…ta đương nhiên sẽ tôn trọng!” Lạc Nam nghiêm túc đáp:
“Nhưng hiện tại nàng trúng phải Bách Niên Độc, mười ngày sau nó sẽ tái phát, chẳng lẽ nàng muốn ở trước mặt đông người công khai ăn lá Bất Tử Thụ? Hay phải tiêu tốn một cánh của Cửu Diệp Liên Hoa?”
“Chuyện này…” Mỹ phụ không còn gì để nói.
“Ta vẫn chưa biết tên nàng…” Lạc Nam nhẹ giọng, một tay áp sát thân thể mỹ phụ vào lòng ngực trần của mình, nâng cái cằm trơn bóng của nàng lên.
“Tú Quyên…Liễu Tú Quyên!” Mỹ phụ có chút thở gấp, ánh mắt né tránh, hương thơm như đàn hương không ngừng từ đôi môi anh đào của nàng truyền ra.
“Nàng họ Liễu?” Lạc Nam có chút cổ quái.
“Sao vậy? ta đâu phải người Phú gia, ta là đệ tử sư phụ thu nhận mà!” Liễu Tú Quyên sẳng giọng.
“Không! Liễu là họ của mẫu thân và thê tử ta!” Lạc Nam có chút ôn nhu nói.
“Ừm!” Tú Quyên khẽ gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều.
“Tú Quyên, cho ta!” Lạc Nam có chút thở dốc, côn thịt càng biểu tình dữ dội, hơi thở dần dần nóng.
“Ta đã có nữ nhi…” Tú Quyên đột ngột nói một câu…
“Nhưng ta là nam nhân đầu tiên tiến vào trong nàng!” Lạc Nam một tay chụp lấy bầu sữa bạo mãn của mỹ nhân, dùng lực nắm lấy.
Cảm giác ánh mắt bá đạo của nam nhân, nhớ lại giây phút nàng lần đầu hưởng thụ tư vị ấy ngoài bãi biển, toàn thân Tú Quyên rùng mình liên tục.
Nàng cũng là con người, cũng có nhu cầu sinh lý…
Những năm qua một mặt phòng bị Phú Kim Đoàn, một mặt lẫn trốn bế quan, làm quen với cô độc, đã sớm muốn điên rồi.
Lúc này cảm nhận lực lượng dương cương của nam nhân, lý trí dần dần mê muội…
Thở hổn hển, Tú Quyên cắn môi nói một câu: “Ta là vì giải độc!”
“Không sai, chúng ta là giải độc!”
Lạc Nam gầm nhẹ một tiếng, bàn tay thô bạo nắm lấy sườn xám màu trắng của nàng xé rách.
Ngọc thể thành thục hiện hữu, bộ ngực bạo mãn bị cái yếm trắng che đậy như muốn bùng nổ, bên dưới hai chân là tiểu nội khố khó thể che đậy cảnh xuân, thảm cỏ thơm bên trên gò mu cao như ẩn như hiện…
Tú Quyên rùng mình một cái, bờ môi anh đào nhẹ nhàng tách ra.
Lạc Nam hít sâu, đem miệng áp lên môi nàng, hôn một nụ hôn thật sâu, tận tình nhấm nháp…
“Ưm…”
Tú Quyên rên rỉ một tiếng trong cổ họng, đầu lưỡi ngọt ngào đỏ au của nàng đã bị nam nhân chiếm hữu.
“Ngọt quá…” Lạc Nam hưng phấn trong lòng, nước bọt chảy ra như suối.
Một tay hắn ôm chặt vòng eo của Tú Quyên sát vào thân thể, một tay còn lại đã lột phăng chiếm yếm trắng có thuê hoa sen của nàng.
Hai khối thịt đầy ắp tròn trịa nẩy lên, ma sát với lòng ngực hắn, hai đầu núm đang săn cứng lại.
Chụt Chụt Chụt Chụt…
Lạc Nam mút lấy đầu lưỡi của giai nhân, xuyên suốt quá trình hắn đều mở mắt nhìn vẻ mê ly của nàng.
Cảm giác chiếm hữu dâng lên trong lòng, một tay Lạc Nam bất chợt bấu thật chặt vào một bên bầu sữa trắng nõn.
“Ưm…đau!” Tú Quyên có chút rên rỉ.
Lạc Nam thở một tiếng, hắn không dừng tay…ngược lại còn gia tăng lực đạo, bớp thật mạnh một bên bầu sữa vào lòng bàn tay, một tay còn lại luồng xuống giữa hai chân Tố Quyên, xâm nhập vào cái nội khố ướt đẫm của nàng, niết mạnh lên hai mép môi dọc.
Tú Quyên rùng mình oằn oại, động tác thô lỗ của hắn làm nàng vừa đau vừa ngứa, ánh mắt tròn xoe nhìn lấy hắn…
Mà nhân lúc nàng rên rỉ, Lạc Nam đem nước bọt đã tích tụ từ nãy đến giờ của mình, mình hơi truyền qua miệng nàng.
“Ưm…”
Tú Quyên rên lên, nàng hơi nhíu chân mày một chút.
Lạc Nam lại càng bớp bầu sữa mạnh hơn, bàn tay bên dưới một ngón đút vào u cốc ướt đẫm.
“Ực…”
Tú Quyên trong lòng sinh ra cảm giác khó tả, trái tim tê rần, nàng đem nước miếng của hắn toàn bộ nuốt xuống.
Nhìn thấy mỹ phụ thành thục bị mình mạnh mẽ tác động, nuốt xuống dung dịch của mình…Lạc Nam trong lòng dâng lên khoái cảm chinh phục như nước thủy triều, chẳng khác nào trực tiếp xâm nhập lấy nàng vậy.
Tách môi nàng ra, nhìn thấy Tú Quyên thở hổn hển…Lạc Nam cười xấu xa, hôn nhẹ lên trán nàng xem như khích lệ.
Hắn lướt đầu lưỡi qua cái cổ trắng ngần, cúi cùng đem một bên bầu sữa nhẹ nhàng ngậm vào trong miệng, mà bàn tay bên kia cũng thả lỏng ra, bên trên tràn đầy dấu tay đỏ ửng.
Ở bên dưới, âm thanh nhớp nhép liên tục, ngón tay Lạc Nam cảm nhận các vách thịt mềm siết chặt ngày càng mạnh mẽ.
“Hừ…hừ…ngứa…Lạc Nam…” Tú Quyên cắn môi thở hổn hển.
Mỹ phụ chín muồi, rất nhanh đã sẳn sàng nhập cuộc.
Lạc Nam cũng sắp phát nổ rồi, nhả miệng khỏi nhũ hoa của nàng, hắn cười tà nói:
“Trước đó là nàng cưỡi trên người ta, lần này đến lượt ta cưỡi nàng!”
“Đừng…đừng nói…” Tú Quyên xấu hổ muốn chết.
Lạc Nam hít sâu, để Tú Quyên nằm ngửa, hắn đem hai bắp đùi đẹp của nàng tách ra, tiểu nộ khố có chút lệch, rãnh thịt đỏ au hiện lên trong tầm mắt.
Không chút chần chờ, Lạc Nam đem côn thịt vào đúng vị trí, dùng lực đâm mạnh.
Ót…
“Á, sướng…chết…”
Tú Quyên thở dốc kịch liệt, bầu sữa phập phồng lên xuống, cảm giác thanh hung khí kia đã đầy ắp bên trong nàng, cô bé của nàng phản ứng dữ dội chưa từng có.
“Khít…nàng có thật là đã sinh con không vậy?” Lạc Nam hít sâu một hơi, sảng khoái lên đến não.
“Hừ…ta sinh Nhược Linh khi mới vài trăm tuổi, đã vạn năm trôi qua rồi đó!” Tú Quyên yêu kiều hừ một tiếng.
“Ha ha, mãnh đất màu mỡ thế này mà bỏ trống cả vạn năm?” Lạc Nam cười to, hắn đúng là số hưởng.
Không tiếp tục nhiều lời, trong ánh mắt vừa thẹn vừa giận của Tú Quyên, hạ thân chấn động, toàn lực đâm vào.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
“Hừ…hừ…hừ…mạnh, mạnh lên nữa! ta sướng, ta thích…”
Tú Quyên lắc lư vòng eo theo bản năng liên tục, mỗi một lần hắn đâm sâu vào là nàng như muốn lên tiên.
Lạc Nam trong mắt cũng tràn đầy hưng phấn, nữ nhân có nhiều loại…có thích nhẹ nhàng tình cảm, có thích mạnh mẽ thô bạo.
Tú Quyên chính là thích thô bạo, vừa hợp ý hắn.
Hắn cúi thấp đầu, lại một lần nữa khóa kín cái miệng nhỏ của nàng, hai bàn tay nắn bớp hai bầu sữa một cách dữ dội, thỉnh thoảng ngắt lấy hai đầu núm đỏ sậm, đem chúng nó kéo lên cao cao.
Bên dưới côn thịt va đập thật mạnh, mỗi một lần đâm đều là lúc cán…
Nam trên nữ dưới, toàn thân bị nặng nề đè lên, hai cái môi bị bá đạo xâm chiếm, Tú Quyên rốt cuộc lên cơn cao trào…
“Ưm..ưm..ra…ứm…”
Vì bị hôn môi, nàng chỉ có thể rên ư ử những tiếng vô nghĩa, hai bên vách âm động co thắt dữ dội, xoắn lấy thân côn.
Cảm giác chiếm hữu mỹ phụ thành thục đã sớm khiến Lạc Nam sung sướng, hắn sớm muộn cũng sẽ chinh phục toàn bộ thân thể và tâm hồn nàng.
“Ta cũng ra, nàng mau đón lấy!”
Lạc Nam gầm một tiếng, côn thịt bùng nổ, đem vô số tinh hoa ấm nồng bắn vào tận cùng nữ nhân.
“Hức…hức..hức!”
Tú Quyên thở hổn hển, mắt đẹp mê ly, mũi quỳnh thút thít, có nước mắt chảy ra…
Nàng sướng đến phát khóc rồi…
Lạc Nam đổ ập xuống người mỹ phụ, đem nàng vuốt ve hồi lâu…
“Sướng không?” Lạc Nam cười hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!