Môi của Hải Vực Nữ Vương rất mềm, mặc dù đã tái nhợt vì thương thế nhưng vị ngọt bên trong cùng với hương thơm như u lan cũng khiến Lạc Nam say mê thưởng thức…
Dục Tình Yêu Hỏa vẫn liên tục thiêu đốt, đã đem dục vọng của hắn đẩy lên mức cao nhất, cộng thêm khả năng sinh lý vốn rất mạnh, côn thịt đã ngạo nghễ vươn dài, cứng cáp như một thanh kim loại vừa rời khỏi lò nung nóng hổi.
Hải Vực Nữ Vương nửa tỉnh nửa mê, ánh mắt khép hờ chỉ loáng thoáng nhìn thấy một đôi mắt hắc bạch tà dị tràn đầy ham muốn đối diện với mình, cảm giác đầu lưỡi thô ráp của nam nhân càn quấy trong môi, từng ngóc ngách miệng nàng bị hắn khám phá, hương tân ngọc dịch liên tục bị mút ra, nước miếng của nam nhân lại tiến vào miệng nàng, toàn thân như bị phát sốt.
“Bẹp…”
Theo thanh âm cha chạm, bàn tay của Lạc Nam đã áp lấy một bên bầu sữa tròn lẳn căng đầy, đàn hồi như một quà bóng nước, bàn tay của hắn không thể nào nắm hết.
“Thật to…” Lạc Nam kinh hỉ trong lòng, bầu sữa của Hải Vực Nữ Vương so với Mộc Tử Âm còn lớn hơn một chút, kích thước có thể sánh với Võ Tam Nương của hắn.
To tròn là thế, chúng nó lại đầy đặn dị thường, tràn ngập co dãn, kiêu ngạo vểnh cao, chẳng có chút dấu hiệu rủ xuống, như hai gò núi cao thẳng lại đầy ắp ép sát vào nhau, rãnh giữa hai núi hầu như không có.
Rất nhanh chóng, lòng bàn tay của hắn cảm giác được một hạt tròn trịa nhô cao, bắt đầu săn cứng lên, đỏ rực như anh đào, quần tròn xung quanh có màu hồng thắm.
Lạc Nam hưng phấn đại thịnh, Dục Tình Yêu Hỏa đã kích thích dụng vọng nguyên thủy nhất trong người hắn, bản năng của giống đực lúc này là triệt để chinh phục con cái đang nằm bên dưới thân thể.
“Ưm…”
Hải Vực Nữ Vương cổ họng rên rỉ một tiếng, nàng cảm giác được chiếc lưỡi mềm mại ướt át của mình bị mút một hơi thật mạnh, sau đó nó được nới lỏng ra, miệng của nam nhân đã rời khỏi đôi môi nàng.
Chưa kịp thở dốc, cảm giác kích thích lại đánh bật tới khi miệng hắn lướt qua cái cổ cao ngạo trắng ngần, sau đó vô tình gặm lấy một bên bầu sữa điên cuồng bú mút.
Trong thoảng chốc, một cổ nhiệt lưu như điện xẹt qua đầu não, Hải Vực Nữ Vương rùng mình liên tục…
Chụt chụt…
Lạc Nam như một đứa trẻ thèm khát lâu ngày, không chút thương hương tiếc ngọc ngậm lấy bầu sữa đầy ắp vào trong miệng, hàm răng cắn chặt quần hồng, đầu lưỡi đánh liên tục vào đầu nhũ hoa đã săn cứng và đỏ rực, đầu núm vẫn đang không ngừng trồi lên, mỹ lệ ướt át.
Một bên còn lại bị bàn tay của Lạc Nam nắm lấy từ chân vú trở lên, nắn bớp thành muôn hình vạn trạng, biến ảo thành vô số kiểu dáng, hai ngón tay còn nghịch ngợm véo lấy đầu núm xoe tròn thỏa thích.
Tay còn lại lướt qua vòng eo như rắn nước không xương, cảm nhận từng tấc da thịt như tơ lụa hảo hạn, bản năng chinh phục buộc hắn tìm đến đôi đùi đẹp múp míp của nàng.
Chân của Hải Vực Nữ Vương rất dài nhưng không thon thả, bắp đùi nàng to hơn nữ nhân khác một vòng, đi cùng bờ mông bạo mãn tròn trịa tạo thành một mỹ phục thành thục chín mộng.
Bàn tay Lạc Nam vuốt ve ngắt nhéo đôi đùi, cảm nhận từng khối thịt mềm mại, rất nhanh đã tìm đến vị trí ở giữa chúng nó…
Tại cái gò mu mũm mỉm, thảm cỏ thơm màu xanh được cắt tỉa gọn gàng thành một cái tam giác nhỏ, lúc này đã ướt át nước.
Bàn tay áp lên gò mu, trêu đùa thảm cỏ thơm khiến Hải Vực Nữ Vương rùng mình liên tục…
Vì thảm cỏ được cắt tỉa gọn gàng nên cái khe rãnh màu hồng phấn lồ lộ ra rõ mồn một, hạ thể của Hải Vực Nữ Vương đã sớm lầy lội từ bao giờ.
Lạc Nam hơi thở nặng nhọc, quét mắt nhìn xuống chốn bồng lai mê người ấy.
Một đóa hoa thịt màu hồng hé mở, hai mép môi bên ngoài ánh lên bóng loáng, mé trên cái khe là một viên ngọc bằng thịt đỏ bừng dễ dàng nhìn thấy, Lạc Nam nuốt xuống một ngụm nước bọt, bàn tay run rẩy chạm vào viên thịt tròn ma sát.
“Ưm…hừ…”
Hải Vực Nữ Vương giật bắn mình, tiếng kiều ngâm từ đôi môi nhợt nhạt tỏa ra, đôi chân mày của nàng cau lại, chẳng biết vì đau hay vì sướng.
Nàng vô lực cảm nhận xúc cảm của cái bàn tay ma quái kia vuốt ve cô bé hết sức màu mỡ của mình, cố gắng thốt ra một câu:
“Ngứa…”
Âm thanh nỉ non của thục phụ chín muồi như thắp lên dục tính mạnh mẽ, Lạc Nam cắn chặt bầu sữa, gầm rừ một tiếng:
“Để ta gãy ngứa cho nàng!”
Hắn điều chỉnh côn thịt như một thanh hung khí cự đại của mình, nhắm ngay cái khe rãnh bằng thịt đang hé mở, nơi có vô số dây thần kinh mẫn cảm của một nữ nhân.
Ót…
Không chút do dự, đầu nấm dẫn trước xâm nhập hai cánh môi, mang theo từng đường gân guốt dữ tợn của côn thịt đâm thẳng mà vào, tiếng lúc cán vang lên giữa không gian.
Màu máu đỏ thẳm chảy dọc theo thân côn rỉ ra bên ngoài, màn mỏng của Hải Vực Nữ Vương giữ gìn vô số năm triệt để bị xé rách.
“Hừ…hừ…hừ…” Hải Vực Nữ Vương thở dốc kịch liệt, bầu sữa phập phồng lên xuống, ánh mắt mơ màng, mặc dù toàn thân đau nhói vì thương thế, nhưng lúc này cũng không thể hòa tan cảm giác đau đớn nơi u cốc chật chội của mình.
Thứ xâm nhập quá to lớn, to vượt qua u cốc bằng thịt nhỏ nhắn của nàng quá nhiều, hai mép môi bị tách ra như muốn xé rách.
“Sướng…chật quá, của nàng chật quá!”
Lạc Nam ánh mắt long lên sòng sọc, vô số nếp thịt mềm co siết lấy hắn, dịch nhờn trào ra ướt hết đùi cả hai, như suối nguồn róc rách cố gắng bôi trơn hang động khô cằn để đón tiếp con quái vật.
Hít sâu một hơi, không chần chờ nữa, hắn ghì sát người xuống, ôm lấy vòng eo tinh tế của Hải Vực Nữ Vương dùng lực lấy đà, bắt đầu chuyển động.
Ót…
Có tiếng nhớp nhép, côn thịt đã rút ra…chỉ để lại đầu nấm kẹp giữa đôi môi.
“Ưm…” Hải Vực Nữ Vương không hài lòng hừ một tiếng, hạ thể vừa bị lắp đầy nay lại trống rỗng khiến nàng khó chịu.
Chẳng để mỹ phụ đợi lâu, lại một lần nữa hoa tâm của nàng bị đỉnh lấy, côn thịt lại tiến vào rồi.
Như bước lấy đà cho những mãnh liệt sắp kéo đến, Lạc Nam cảm nhận từng li từng tí u cốc chật chội của một Thiên Vương cấp bậc cường giả, cơ bắp toàn thân nổi lên gân xanh, một lần nữa hung hăng rút ra và đâm vào.