“Hừ, đừng có tự mãn!” Thủy Không Tiên Vương tức xạm mặt lại.
“Hay là giao cho sư huynh đi?!” Vô Lượng Thanh nhìn sang một thanh niên anh tuấn khác cũng thuộc Vô Lượng Hải Các đang đứng bên cạnh mình nói.
“Ta không có hứng thú!” Thanh niên anh tuấn nhàn nhạt lắc đầu, hắn tên là Vô Lượng Tuấn, đệ tử của Thủy Không Tiên Vương, sư huynh của Vô Lượng Thanh, cũng là một trong hai thiên tài bậc nhất của Vô Lượng Hải Các.
Hải Vực Nữ Vương hiện nay vẫn một thân một mình, đệ tử và nhi tử đều chưa thu nhận, vì thế hai thiên tài kiệt xuất nhất hiện tại ở Bồng Lai Tiên Đảo đều là người dưới trướng của Thủy Không Tiên Vương.
Bất quá bọn hắn dù sao cũng là người cùng một thế lực nên Hải Vực Nữ Vương cũng không thèm để bụng nói:
“Hai người các ngươi tùy ý một người lên đi, đánh nhanh rút gọn cho đám nữ nhân kia đẹp mặt!”
Các chủ đã đích thân mở miệng, Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn biết lại không thể lưỡng lụ, chỉ có thể nhìn nhau thở dài, thôi thì nghe lời vậy.
Bất quá bọn hắn chưa kịp lên đài, đã nghe thấy âm thanh xu nịnh phát ra:
“Một nữ nhân Ất Tiên mà thôi cần gì đến dùng đao mổ trâu giết gà, để ta xuất chiến trận này là được!”
Người lên tiếng là một tên thanh niên Ngọc Tiên Trung Kỳ có tên Thủy Hàn, thiên tài của Địa Vương Cấp Thế Lực Thủy Lưu Tông, một trong những thế lực có quan hệ hảo hữu với Vô Lượng Hải Các.
Thấy tình cảnh này, Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn nhẹ nhàng gật đầu, nếu Thủy Hàn có thể giải quyết Lạc Yên, như vậy cũng xem như đỡ phải phiền đến bọn hắn.
“Mình bị xem thường!” Lạc Nam thấy biểu hiện của đám người, trong lòng âm thầm cười nhạt.
Dám dùng mắt chó nhìn người, để ta cho các ngươi thấy thế nào là lễ độ…
“Tiểu nữ nhân, Ất Tiên còn không mau lượn? đây là sân chơi của Ngọc Tiên chúng ta!”
Thủy Hàn lạnh lẽo cười, thân thể đã hóa thành một luồng băng khí lao đến Võ Đài, khí tức Ngọc Tiên Trung Kỳ ầm ầm lan tỏa, không khí nhất thời hạ thấp đến cực điểm.
“Vậy sao?”
Mà chứng kiến tình cảnh này, Lạc Nam thản nhiên nói một tiếng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn tà dị sau lớp mặt nạ màu bạc đã mở ra, Lạc Nam một tay tụ lực, Nộ Lôi Cương Hỏa cuồn cuộn gia trì, Bát Môn Độn Giáp trực tiếp kích hoạt.
“Cuồng Thú Quyền!”
Không cho đối thủ cơ hội phản ứng, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm trực tiếp xuất hiện trên lưng, Huyễn Quang Vô Cực triển khai…Lạc Nam đã như tên lửa lao vọt mà đến.
“Cút xuống cho ta!”
Cuồng Thú Quyền hung hăng nện, một loại Hỏa Diễm ẩn chứa Lôi Đình xen lẫn gầm rú ngập trời mang theo sức công phá cực lớn.
Nộ Lôi Cương Hỏa, Dị Hỏa xếp hạng thứ 13 tại Dị Hỏa Bảng Việt Long Tinh, Lạc Nam lần này đem ra sử dụng.
“Làm sao có thể?” Ý niệm duy nhất xuất hiện trong đầu Thủy Hàn trước khi mặt hắn cùng Cuồng Thú Quyền va chạm.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, trong ánh mắt kinh dị của toàn trường, Thủy Hàn đường đường là một Ngọc Tiên Trung Kỳ ngay cả đặt chân lên Đài cũng chưa làm được đã bị thiếu nữ Lạc Yên một quyền thô bạo đập trúng.
Cơ thể như miếng giẻ rách tàn tạ bay ngược trở về, Lôi Hỏa vẫn còn đang điên cuồng thiêu đốt đầu tóc hắn.
Thủy Lưu Tông Chủ thấy tình cảnh này lập tức lao đến, Vương Lực cuồn cuộn trùm lấy Thủy Hàn, cuối cùng mới đem Nộ Lôi Cương Hỏa dập tắt, giải cứu Thủy Hàn không bị thương quá nặng.
Bất quá mặc dù như vậy, thì một nửa xương sọ của Thủy Hàn cũng đã nứt ra, đủ thấy một quyền vừa rồi thô bạo như thế nào.
Tĩnh…toàn trường yên tĩnh nhìn xem Lạc Yên, ánh mắt từ xem nhẹ đã dần chuyển thành nghiêm trọng.
Một Ất Tiên, dùng một kích nghiền ép Ngọc Tiên Trung Kỳ, nếu không đích thân chứng kiến rất khó có thể tin tưởng.
Mà người ở đây đều là Tiên Vương, lập tức nhận ra nguyên do trong đó…
Một quyền nhìn như đơn giản của Lạc Yên đánh ra đã kết hợp rất nhiều loại thủ đoạn vào trong đó.
Cuồng Thú Quyền chính là Vũ Kỹ mạnh mẽ, Bát Môn Độn Giáp là Vương Cấp Thể Thuật, Nộ Lôi Cương Hỏa là Dị Hỏa hiếm hoi…
Nhưng quan trọng nhất, vẫn là tốc độ của Lạc Yên bạo phát khi đó quá nhanh, nhanh đến mức Thủy Hàn dù tu vi cao hơn cũng không kịp phản ứng dẫn đến ăn trọn một quyền mạnh mẽ.
Lạc Yên đã sử dụng thêm Dị Hỏa gia tăng tốc độ, Thể Thuật cũng có khả năng tăng tốc độ, cộng thêm Thân Pháp Vương Cấp lợi hại kia…
Chỉ một kích, ẩn chứa quá nhiều huyền cơ và cách thức vận hành điêu luyện trong đó, nhìn thì đơn giản nhưng lại cho thấy khả năng làm chủ sức mạnh một cách gần như tuyệt đối của Lạc Yên.
Thủy Hàn bại không hề oan chút nào.
“Đã nói các ngươi toàn lên?!” Lạc Nam nhẹ nhàng thu tay, âm thanh trong trẻo nhàn nhạt nói ra.
Lại là câu nói cũ, nhưng đã mang theo một ý nghĩa hoàn toàn khác…
Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn hai người cũng ánh mắt tràn đầy ngưng trọng nhìn thiếu nữ trên Võ Đài…
Hải Vực Nữ Vương ánh mắt nhìn sang Âu Dương Thương Lan đang lười biếng nằm đó, môi đỏ như máu cắn chặt, trầm giọng nói ra:
“Các ngươi toàn lên đi! Bằng không khó là đối thủ!”
Vô Lượng Tuấn cùng Vô Lượng Thanh lúc này chẳng chút do dự gật đầu, bọn hắn đã cảm giác được một tia nguy hiểm từ đòn công kích vừa rồi của Lạc Yên…
Phần phật…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!