“Ta phải mau chóng mạnh hơn!’’ Lạc Nam hít sâu một hơi, tu vi chỉ mới Chân Tiên khiến hắn cảm giác được một cổ áp lực vô cùng lớn.
Cũng may Bí Cảnh buộc cả đám phải áp tu vi ở Ất Tiên, bằng không hắn đã lập tức quay người rời đi.
Bởi vì hắn không cho rằng mình sẽ chiến được một Ngọc Tiên như Vô Lượng Quân ở trạng thái toàn thịnh, Lạc Nam có tự tin nhưng không ngu xuẩn.
‘‘Thiếu Chủ…chúng ta cũng vào ! tuyệt đối đừng trêu đến ba thế lực vừa rồi !’’ Ngọc Hàn Lãnh hít sâu một hơi, nghiêm túc căn dặn nói.
Hắn sợ Thiếu chủ của mình sẽ lại kiêu ngạo không biết trời cao đắc dày mà đắc tội với đám người Đạo Trần, khi đó mười cái Ngọc Tiên Môn cũng không đủ chết đâu.
Lạc Nam trong lòng buồn cười, ngoài mặc lại nghiêm túc gật đầu.
Hắn hiểu vì sao Ngọc Hàn Lãnh lo lắng như vậy, mặc dù đều là Ngọc Tiên…nhưng công pháp, vũ kỹ, thân pháp, pháp bảo các loại mà đám người Vô Lượng Quân sử dụng cao cấp hơn hàng của Ngọc Tiên Môn rất nhiều, dù Ngọc Hàn Lãnh có sở hữu Huyết Cốt Cơ Băng cũng không cho rằng mình đủ sức chống lại.
‘‘Vào đi, bổn thiếu chủ cũng muốn xem thử một chút chiến trường thượng cổ là như thế nào !’’
Lạc Nam nhếch miệng cười, Hắc Bạch Lôi lấp lóe dưới chân, hóa thành Lôi ảnh ngập trời xuyên toa mà đến, thân ảnh liên miên bất tuyệt trùng trùng điệp điệp, thế tiến như lôi đình, lao vọt mà đi.
‘‘Cái này…Thiếu Chủ vậy mà đã tu luyện Lôi Ảnh Bộ đạt được tạo nghệ cao như thế rồi ?’’
Ngọc Hàn Lãnh cùng Ngọc Hư, Ngọc Quán ba mặt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự khiếp sợ.
Lôi Ảnh Bộ là Thân Pháp Ngọc Cấp của Ngọc Tiên Môn, người tu luyện nó đạt thành tựu cao nhất không ai khác chính là Ngọc Chấn Lôi, vậy mà hiện tại nhìn Ngọc Hải thi triển, bọn hắn cảm giác tạo nghệ không kém Ngọc Chấn Lôi chút nào, có chăng chỉ yếu kém về mặt tốc độ do tu vi không bằng mà thôi.
Đó là điều mà Ngọc Hải trước đây không thực hiện được, sao không khiến ba người kinh ngạc ?
‘‘Nghe nói từ khi thương thế khôi phục, thiếu chủ chưa từng chạm vào nữ sắc, ngược lại chuyên tâm bế quan, xem ra thành quả không tệ !’’ Ngọc Quán vuốt râu nói.
Ngọc Hàn Lãnh nghe vậy ánh mắt đục ngầu tràn đầy mừng rỡ, xem ra thiếu chủ thật sự trưởng thành rồi.
Lạc Nam trong lòng cười nhạt, Ngọc Hải trước đây không phải tự nhiên được phong là đệ nhất thiên tài của Ngọc Tiên Môn, hắn sở hữu đến tận hai loại Lôi Kiếp là Hắc Lôi và Bạch Lôi, vừa lúc Lạc Nam cũng có hai loại này, thân phận giả mạo nhờ đó càng trở nên hoàn mỹ.
Hắn dùng tu vi Chân Tiên thi triển Lôi Ảnh Bộ xuất chúng hơn cả Ngọc Hải khi còn là Ất Tiên khiến Ngọc Hàn Lãnh đám người kinh ngạc, đủ thấy sự chênh lệch về thiên phú giữa hai bên.
Là một Hồn Tu, đầu óc và tinh thần của Lạc Nam không phải Ngọc Hải có thể so sánh.
Ngọc Hàn Lãnh mang theo Ngọc Hư cùng Ngọc Quán, áp tu vi xuống Ất Tiên Viên Mãn, theo sát sau lưng thiếu chủ.
Bọn hắn ngoài trừ nhiệm vụ bảo hộ thiếu chủ, cũng muốn xem thử…bí cảnh này ẩn chứa những gì.
…
PHỐC…
Vừa tiến vào rìa bí cảnh, Ngọc Hàn Lãnh…Ngọc Hư và Ngọc Quán đã không nhịn được phun một ngụm máu tươi, sắc mặt cả đám hoảng sợ đến cực điểm.
Không chỉ riêng ba người, vô số tu sĩ tiến vào từ bốn phương tám hướng đều không ngoại lệ…cả đám thi nhau phun máu, có người tinh thần yếu kém trực tiếp ngất đi.
‘‘Thật là kinh khủng, sát khí…vì sao có thể mạnh đến mức này !’’
Lạc Nam nuốt một ngụm máu sắp phun ra vào trong miệng, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Vô số luồng Sát Khí vô hình bao trùm thiên địa, cảnh vật hoang tàn xơ xác không cách nào để hình dung, như lạc vào một vùng đất chết tạo nên cảm giác đè nén như muốn nghẹt thở.
‘‘Những sát khí này chắc là thuộc về các tôn đại năng từng đại chiến tại nơi này trong quá khứ, đã vô số năm trôi qua chúng vẫn còn tồn đọng trong không khí, thật sự kinh khủng !’’ Ngọc Hàn Lãnh vận chuyển Tiên Lực cùng sát khí chống lại, sắc mặt mang theo sùng kính xen lẫn sợ hãi.
Phải biết mảnh vỡ thế giới này trôi dạt trong thời không vô tận không biết bao nhiêu năm tháng rồi, vậy mà các luồng sát khí còn tồn đọng vẫn khiến bọn hắn bị áp bức cực lớn, khó có thể tưởng tượng quang cảnh năm xưa sẽ dữ dội như thế nào.
RỐNG…
Bên trong đan điền của Lạc Nam, Sát Kim Đỉnh điên cuồng gầm rống, tỏa ra sát khí cường liệt chống lại các sát khí ảnh hưởng lên cơ thể hắn.
Sát Kim Đỉnh tồn tại Cuồng Sát Tinh Kim và Kim Bằng Tinh Kim, chúng nó cũng là Dị Kim có sát khí mạnh mẽ, làm sao cam tâm chịu yếu thế khi chủ nhân bị Sát khí ảnh hưởng ?
Quả nhiên có Sát Kim Đỉnh âm thầm hỗ trợ, Lạc Nam cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm đi rất nhiều, Sát Khí ở thiên địa này không còn ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
‘‘Chiến lực của lão phu không thể phát huy toàn bộ ở nơi này, chúng ta càng phải cẩn thận hơn !’’ Ngọc Quán hít sâu nói.
Sau vụ nổ dữ dội lần trước trong sự kiện Ngọc Ma, thương thế của Ngọc Quán với Ngọc Hư cũng rất nặng, chỉ vừa mới phục hồi không lâu mà thôi, lúc này cảm thấy có chút quá sức.
‘‘Không chỉ riêng chúng ta, tin tưởng tất cả những người tiến vào đều bị ảnh hưởng không ít thì nhiều !’’ Ngọc Hàn Lãnh nói.
‘‘Các vị trưởng lão, hiếm có khi Bí Cảnh xuất thế, ta nghĩ nên tách ra hành động…cơ hội tìm kiếm cơ duyên của chúng ta sẽ cao hơn !’’ Đúng lúc này, Lạc Nam bất chợt mở miệng đề nghị.
Hắn vừa dứt lời, ba tên trưởng lão sắc mặt lập tức đại biến, lắc đầu như trống bõi :
‘‘Không được !’’
Nhiệm vụ chính của bọn hắn là bảo vệ thiếu chủ, nếu để ‘‘Ngọc Hải’’ xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Ngọc Chấn Lôi lột da rút gân cả bọn.
‘‘Hừ, bổn thiếu chủ còn cần các ngươi bảo vệ sao ?’’ Lạc Nam giọng điệu cứng rắn nói.
‘‘Lão phu kiên quyết không đồng ý, nếu thiếu chủ còn có ý đi một mình…chúng ta lập tức bắt ngươi trở về !’’ Ngọc Hàn Lãnh lắc đầu, giọng điệu tràn ngập quyết ý.
‘‘Được rồi, bổn thiếu chủ nói đùa, chúng ta cùng đi !’’
Lạc Nam trong lòng cười khổ, quả nhiên mấy lão già này không dễ dụ a.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!