Hiển nhiên lúc này Ngọc Hư và Ngọc Quán đã tự cầm tù chính mình để bảo vệ bản thân trước vụ nổ lớn, sau khi vụ nổ tán đi. . . bọn chúng sẽ thu hồi Tụ Thiên Ô một cách dễ dàng.
“Kẻ kia nghịch dại như vậy. . . có chết chưa?”
Vụ nổ bên ngoài quá lớn, nhấn chìm vạn vật, khói bụi mịt mù, Ngọc Quán và Ngọc Tiên dù là Ngọc Tiên cũng không thể nhìn rõ.
“Sống phải thấy người. . . chết phải thấy xác!” Ngọc Quán trầm giọng nói.
“Nếu hắn bị nổ tan xác thì sao?” Ngọc Hư ánh mắt cổ quái hỏi.
“Nếu bị nổ tan xác, Thiên Địa Dị Vật từ cơ thể hắn sẽ rơi ra, nhất định vẫn còn xung quanh!” Ngọc Quán kết luận.
“Không sai. . . bất quá trước đó ta nhìn thấy nữ nhân bị hắn ôm bỗng dưng biến mất, chắc hẳn là có mang theo Không Gian Pháp Bảo!” Ngọc Hư có điều suy nghĩ nói.
“Kẻ này không biết là người phương nào, thủ đoạn quỷ dị trâu bò như vậy chưa từng nghe qua!” Ngọc Quán có chút cảm thán.
“Hừ. . . ta mới không tin hắn có thể lật trời!” Ngọc Quán hừ lạnh một tiếng.
Đúng lúc này. . . một cảm giác rợn cả tóc gáy bất chợt dâng lên trong lòng hai người.
“Không Đạo Na Di!”
Bên trong vụ nổ động trời, một âm thanh khàn khàn gần như kiệt sức phát ra.
Lạc Nam như con thuyền nhỏ mong manh trong vụ nổ lớn, Kinh Văn Bất Hủ có chút ảm đạm, da thịt nát bấy không lành lặn nhưng sắc mặt của hắn lại tràn ngập điên cuồng, Cấm Kỵ Chi Nhãn bên con mắt trái nhẹ nhàng mở ra.
Hai thằng khốn này khiến hắn chật vật như vậy, không khiến bọn hắn ăn chút thiệt thòi, làm sao có thể hả giận? Có câu quân tử báo thù mười năm chưa muộn nhưng Lạc Nam chưa từng thừa nhận mình là quân tử, hắn muốn ăn miếng trả miếng ngay lúc này.
Trước đó không có thời gian dùng Cấm Kỵ Chi Nhãn. . . nhưng hiện tại đã có. . .
Không Đạo Na Di xuất hiện trước mặt, đem một nửa uy lực vụ nổ toàn bộ hút vào bên trong. . .
Một cái lỗ hổng không gian thần bí bất chợt xuất hiện bên trong Tù Thiên Ô, nơi có Ngọc Hư và Ngọc Quán hai vị Trưởng Lão, mặc kệ cái gọi là “nội ngoại bất xâm” của Ngọc Cấp Pháp Bảo này.
“Cái quỷ gì?” Ngọc Quán và Ngọc Hư da đầu có chút tê dại nhìn lỗ hổng đen kịt vừa mới xuất hiện.
ĐÙNG. . .
Âm thanh đinh tai nhức óc bất chợt lan tràn, Phong cùng Lôi hai loại lực lượng cuồng bạo mà ra, khiến sắc mặt Ngọc Quán và Ngọc Hư cấp tốc trắng nhợt: “Làm sao có thể?”
Đây rõ ràng là vụ nổ bên ngoài mà?
ẦM ẦM ẦM. . .
Tù Thiên Ô chấn động kịch liệt, bên trong kết giới chắc chắn ấy. . . Ngọc Quán và Ngọc Hư như chim trong lồng, tự thưởng thức công kích do chính mình gây ra.
“Trốn!”
Thu hồi Không Đạo Na Di, Lạc Nam ba chân bốn cẳng triển khai Huyễn Quang Vô Cực, xuyên thấu qua vụ nổ ngập trời vẫn còn chưa tán, điên cuồng chạy trốn.
Bởi hắn hiểu rằng. . . Ngọc Quán và Ngọc Hư sẽ không dễ dàng bị hạ đến như vậy.
“Phốc. . . phốc. . . phốc”
Ba lần phun máu liên tục, Kinh Văn Bất Hủ toàn bộ giải trừ, Vạn Cổ Bất Hủ Thân mất đi tác dụng, Lạc Nam đã không còn cảm giác được đau đớn nữa rồi, một tia lý trí còn sót lại của hắn chỉ là muốn trốn đi thật xa, sau đó ẩn nấp.
“SÚC SINH, CHÚNG TA MUỐN LỘT DA RÚT GÂN NGƯƠI!”
Loáng thoáng có âm thanh phẫn nộ như dã thú thoát khỏi gông xiềng như ẩn như hiện ở phía xa xăm. . . Lạc Nam phát hiện mình đã chạy đi thật xa, thành công rời khỏi tầm mắt hai tên Ngọc Tiên, toàn thân trở nên vô lực. . .
Thoắt một cái, biến mất vào Linh Giới Châu. . .
. . . . . .
Vụ nổ rốt cuộc tan biến hoàn toàn, hai thân ảnh bay vọt lên không, ngửa đầu lên trời điên cuồng gầm rú.
Ngọc Quán và Ngọc Hư lúc này, y phục toàn thân vỡ vụn, da thịt xuất hiện không ít vết bỏng, đầu tóc rối bời, máu tươi đầy miệng, chật vật không thể hình dung.
Thân là Ngọc Tiên, bấy nhiêu thương thế này không quá quan trọng với bọn hắn, chỉ cần có thể tịnh dưỡng vài tháng thời gian, sẽ hoàn hảo như lúc ban đầu.
Đối với Tu Tiên Giả, vài tháng thật sự quá ngắn, một giấc ngủ cũng không tính. . .
Bất quá thương thế không quan trọng, nhưng lại khiến hai tên Ngọc Tiên phẫn hận và uất ức chưa từng có, lửa giận dâng trào trong lòng không sao ức chế được, hận không thể lập tức hủy diệt thiên địa để hả đi cơn giận trong lòng.
Bọn hắn đường đường là Ngọc Tiên lại xuất động một lúc hai vị, truy bắt một tên Chân Tiên nhỏ nhoi. Mọi thứ dường như đơn giản như mèo vờn chuột, lật tay là xong chuyện. . .
Nhưng kết quả thế nào?
Con chuột kia liên tục tung ra các thủ đoạn kinh người không lường trước được, chẳng những thành công thoát khỏi sự truy sát của hai con mèo, đồng thời còn tung đòn phản kích, khiến móng vuốt của mèo tự cắm vào chính nó.
Bị Lôi và Phong của chính mình tạo ra tàn phá, hai tên Ngọc Tiên cảm giác da mặt đau rát, sống vô số năm chưa bao giờ bọn hắn cảm thấy sỉ nhục và xấu hổ đến như vậy. Lại thêm cái Tù Thiên Ô, tưởng như là vật bảo hộ. . . kết quả trở thành căn phòng kín vây nhốt hai người để xử tử, cũng may trong lúc nguy cấp, Ngọc Hư đem nó thu hồi, bằng không thương thế của hai người sẽ còn nặng hơn.
“Súc sinh kia trốn mất rồi!”
Bên trên không trung, hai luồng Thần Thức của Ngọc Tiên điên cuồng thăm dò tìm kiếm, sắc mặt khó coi đến cực điểm, bọn chúng hoàn toàn mất đi tung tích của Lạc Nam.
“Nhất định là trốn vào Không Gian Pháp Bảo! Hắn cũng trọng thương, không thể chạy quá xa!” Ngọc Quán gằn giọng nói, sát khí hóa thành thực chất, chưa bao giờ hắn muốn giết người như vậy.
“Biết là thế. . . nhưng vấn đề chính là chúng ta không biết phương hướng của hắn bỏ chạy, cũng chẳng thể biết Không Gian Pháp Bảo kia đang nằm ở đâu, làm sao phong tỏa khu vực?” Ngọc Hư càng nghĩ càng giận, xém chút nữa lại phun máu.
Thiên địa mênh mông, trong lúc hai người bị vụ nổ làm cho chật vật, tên súc sinh kia đã chạy mất dạng không thể xác định phương hướng, làm sao biết Không Gian Pháp Bảo của hắn đang ở đông tây hay nam bắc?
Đó cũng chính là kết quả mà Lạc Nam mong muốn. . .
“Kẻ này. . . bất phàm!”
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Ngọc Quán vẫn là cay đắng nói ra. . .
Trước hai chưởng gần như mang tính hủy diệt của bọn hắn, tên kia vẫn có thể vận dụng vô số thủ đoạn uyển chuyển, sau cùng trốn mất như vậy, thực lực và cả trí lực đều là đỉnh cấp. . . văn võ song toàn.
“Hắn càng lợi hại. . . chúng ta càng phải giết!” Ngọc Hư gằn giọng nói, nếu để kẻ khủng bố như vậy tu đến Ngọc Tiên, hậu quả đó toàn bộ Ngọc Tiên Môn cũng không gánh được.
“Hạ lệnh truy sát đi! Dù rằng mò kim đáy biển nhưng không thể không làm!” Ngọc Quán hạ quyết định.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!