Đa phần đệ tử quan trọng của Ngọc Tiên Môn đều là thanh niên thiếu nữ được sinh ra tại chính Lam Cực Tiên Tinh, có phụ mẫu là danh gia vọng tộc.
Huống hồ, mỗi ngày đệ tử Ngọc Tiên Môn chết trong quá trình làm các nhiệm vụ nguy hiểm cũng có không ít. Lạc Nam là thổ dân, tại Tiên Giới chỉ có một thân một mình, không có địa vị cũng chẳng có chỗ dựa, tiền đồ u ám.
Thay vì bắt chuyện làm quen với hắn, thị nữ suy nghĩ mình nên đi làm ấm giường của vài vị sư huynh đệ tử nội môn có xuất thân ở Tiên Giới thì có ý nghĩa hơn. Lúc này đưa Lạc Nam về động phủ, chẳng qua là làm tròn chức trách của bản thân nàng mà thôi.
Lạc Nam cũng chẳng thèm chấp nhất một tiểu thị nữ, đi theo chân nàng đến một cái tiểu động được đục trong vách núi, mặc dù không có rộng rãi nhưng cũng khô ráo sạch sẽ, có Tiên Khí khá ổn, gần đó còn có một dòng suối nhỏ chảy róc rách, quang cảnh xem như không tệ.
“Đây là động phủ của ngươi, tốt nhất là ở yên một chỗ đợi có lệnh triệu hoán, chạy loạn lung tung gây nên hậu quả gì, ngươi không gánh nổi đâu!” Thị nữ chỉ vào động phủ, liếc sang Lạc Nam nghiêm túc mở miệng.
“Đa tạ nhắc nhở!”
Lạc Nam mỉm cười gật đầu, tiến vào trong động phủ, tâm cảnh của hắn đã không đem mấy chuyện nhỏ nhặt như thái độ của thị nữ để ở trong lòng.
Nhìn nụ cười của Lạc Nam, tiểu thị nữ sắc mặt có chút hoảng hốt, nhịp tim hơi đập nhanh hơn, lúc nãy không nhìn kỹ, tên đệ tử vừa Phi Thăng này cũng thật đẹp trai mà. Chỉ tiếc tại thế giới này, đẹp trai anh tuấn không mài ra ăn được.
Nghĩ đến đây, tiểu thị nữ không tiếp tục để ý đến Lạc Nam, thản nhiên rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam âm thầm lắc đầu, hắn sẽ không xấu hổ vì mình xuất thân ở Hạ Giới, trái lại cảm thấy những tu sĩ đến từ Hạ Giới mới là tinh anh trong tinh anh.
Dù sinh ra ở hoàn cảnh thua kém nhưng không ngừng nỗ lực để đặt chân cùng một chỗ với người sinh ra ở tầng lớp cao hơn, những người như thế mới đáng trân trọng.
“Một ngày nào đó ta sẽ chứng minh cho toàn thể Tiên Giới nhìn thấy, tu sĩ đến từ Hạ Giới như ta tung hoành ngang dọc như thế nào!” Lạc Nam nhếch mép người.
“Chủ nhân!” Bên trong Đan Điền, Quang Nhi với Hỏa Nhi hô lên một tiếng, các nàng cũng muốn ra ngoài để xem quang cảnh Tiên Giới như thế nào.
Đáng tiếc Lạc Nam lại lắc đầu, cẩn thận nói: “Các nàng xuất hiện nói không chừng sẽ bị đám Ngọc Tiên cảm ứng được, chịu khó ở trong một thời gian đi!”
“Vâng!” Hai nữ cũng hiểu chuyện, ngoan ngoãn gật đầu, không tiếp tục đòi hỏi.
Hết cách rồi, Quang Nhi và Hỏa Nhi chính là Đỉnh Linh của hai tôn Đại Đỉnh, bản thân các nàng vốn đã là Dị Thuộc Tính, để hai nàng ra ngoài nếu bị cảm ứng được thì lớn chuyện.
Trái lại trốn trong cơ thể hắn có Cấm Kỵ che giấu, dù là Tiên Đế cũng đừng mong nhìn ra.
Lạc Nam lúc này khoanh chân ngồi trên giường đá trong động phủ, đem Lạc Hồng Kiếm đeo trên lưng tháo xuống.
Xunh quanh Lạc Hồng Kiếm lúc này được quấn lấy một lớp vải dày màu đen trông hết sức đơn giản nhưng có thể che giấu khí tức, bởi vì hình dạng của Lạc Hồng Kiếm quác mức bất phàm, lại thêm đã đạt đến Ất Cấp, rất dễ bị dòm ngó.
Ở Tiên Giới này Lạc Nam không dám lơ là chút nào.
Tháo lớp vải ra, vuốt ve thân kiếm một chút. . .
“Baba, ngột ngạt chết Hồng Nhi!” Lạc Hồng Kiếm hóa hình, tiểu Hồng Nhi phồng má lên phụng phịu nhìn hắn.
“Nếu không Hồng Nhi chịu khó vào Linh Giới Châu được không? Khi nào chiến đấu baba gọi ngươi ra!” Lạc Nam xoa lên cái đầu nhỏ của nàng cười nói.
“Không muốn, Linh Giới Châu lúc này buồn muốn chết, không có Tiểu Kỳ Nam cũng không có các mama, Tiểu Hồng Nhi mới sẽ không vào!” Tiểu Hồng Nhi làm nũng lắc đầu.
Nghe lời nói của Tiểu Hồng Nhi, trái tim hắn rung lên một chút bởi vì ngay cả hắn cũng không muốn vào Linh Giới Châu lúc này, nhìn Cung Đình Thụ trống rỗng, cảm giác đó thật không dễ chịu.
Mười năm trôi qua, Tiểu Kỳ Nam thân thể ngày một lớn lên mà Tiểu Hồng Nhi vẫn giữ nguyên như cũ, hình hài của một tiểu cô nương chỉ mới vài tuổi.
Lạc Nam không biết làm sao mới có thể nuôi lớn nàng. . .
“Được rồi. . . đợi baba nghĩ cách!” Hắn trầm tư nói một câu, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ Thống, mở ra gói quà Phi Thăng đi!”
Gói quà Phi Thăng đạt được sau khi hoàn thành nhiệm vụ Phi Thăng, hy vọng sẽ không quá tệ.
“Keng! Thành công mở ra gói quà Phi Thăng!”
“Keng! Đạt được 30 tỷ Điểm Danh Vọng!”
“Keng! Đạt được một Vũ kỹ Ngọc Cấp Cực Phẩm - Động Thiên Ngạo Tiếu!”
“Keng! Đạt được một Vũ kỹ Vương Cấp Cực Phẩm - Đấu Chuyển Tinh Di!”
“Keng! Đạt được một Phù chú Tôn Cấp Cực Phẩm - Khí Trang Ẩn Cấp Phù!”
“Keng! Đạt được một Thân pháp Đế Cấp Cực Phẩm - Thiên Địa Vô Cực!”
Liên tục là các âm thanh thông báo vang lên liên tục bên tai, Lạc Nam toàn thân chấn động, hai mắt lóe sáng mừng rỡ không cách nào để hình dung.
Hắn đạt được hai loại Vũ kỹ, một loại Thân pháp, một tấm Phù chú, đẳng cấp đều là cực cao, chưa kể 30 tỷ Điểm Danh Vọng phòng thân lúc cần thiết.
“Gói quà Phi Thăng bao gồm chính những vật phẩm mà Hệ Thống chuẩn bị làm nền tảng cho công tử sử dụng ở Tiên Giới, không cần sợ đụng hàng của bất kỳ thế lực hay cường giả nào!” Kim Nhi lên tiếng nói.
Lạc Nam nghe vậy hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên tinh quang rạng rỡ.
Không bị đụng hàng là tốt nhất. . .
Dùng đồ đụng hàng hết sức khó chịu, điển hình như Thiên Đế Biến là vật của Thiên Đình khiến Lạc Nam không dám sử dụng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lại là đồ của Bạch Nguyệt Tộc làm hắn phải che giấu.
Lúc này có Kim Nhi khẳng định những thứ vừa đạt được không đụng hàng của ai, Lạc Nam sao cót hể không mừng rỡ và hưng phấn?
Nhìn tấm Khí Trang Ẩn Cấp Phù, Lạc Nam lập tức tìm hiểu thông tin của nó.
Khí Trang Ẩn Cấp Phù: Phù chú Tôn Cấp Cực Phẩm, có thể ngụy trang ngoại hình và ẩn giấu đẳng cấp của Vũ Khí, dưới Tiên Đế sẽ không thể nhìn thấu.
“Đồ tốt!” Lạc Nam hưng phấn cười to.
Không tiếp tục nói nhảm, hắn lấy ra Khí Trang Ẩn Cấp Phù đặt vào đầu Tiểu Hồng Nhi.
“Baba, có chuyện gì?” Tiểu Hồng Nhi nghi hoặc hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!