“Nào chỉ là Vạn Dặm? một khi Đồng Tâm Đồng Ý kích hoạt, dù hai người tách biệt trong vũ trụ xa xăm…vẫn có thể loáng thoáng cảm thụ được tồn tại của nhau, một ngày nào đó rồi sẽ sum họp!” Kim Nhi nghiêm túc nói.
“Thần kỳ như vậy?” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng.
Hắn lo lắng nhất chính là mình và chúng nữ sau khi Phi Thăng sẽ vì một sự cố nào đó mà bị tách ra.
Hiện tại có tầng thứ 2 của Long Tiên Thánh Điển tạo thành mối liên kết, dù phu thê cách biệt ngàn trùng…rồi cũng sẽ có căn cứ để tìm thấy nhau.
Vũ Trụ mênh mông vô tận, dù là Tiên Đế cũng không thể thăm dò toàn bộ, nhưng dựa vào Long Tiên Thánh Điển vẫn có thể tìm ra tung tích của nhau nếu tách rời, có thể thấy sự thần kỳ của công pháp Siêu Việt Đế Cấp này.
Hơn nữa theo tin tức Lạc Nam hiểu được, tu vi càng cao thì cảm ứng giữa phu thê hai người sẽ càng mạnh…
Mặc dù không hỗ trợ gì cho chiến đấu, nhưng ở trong mắt Lạc Nam và chúng nữ Hậu Cung…Long Tiên Thánh Điển tầng hai chính là bảo vật vô giá.
Không có gì quan trọng hơn bằng phu thê đồng tâm hợp ý, cũng chẳng có gì quan trọng hơn việc phu thê đoàn viên khi tách biệt ngàn trùng.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam rút lại ôm lấy Hồ Ngọc Nghiên song tu.
“Ưm…” Hồ Ngọc Nghiên ôn nhu chào đón, nhẹ nhàng rên rỉ lên.
Hai người hiểu ý bốn mắt nhìn nhau, cùng lúc vận chuyển Long Tiên Thánh Điển…
RỐNG…
Dị tượng vừa rồi lại nảy sinh, Lạc Nam và Hồ Ngọc Nghiên toàn thân chấn động, sinh ra liên kết kỳ diệu y hệt vừa rồi với Á Liên Nga.
“Ha hả, thật thần kỳ…!”
Lạc Nam hưng phấn cười lớn, hắn lúc này vừa cảm nhận được tâm ý của Á Liên Nga, vừa cảm nhận được tâm ý của Hồ Ngọc Nghiên.
Điều đó nói rõ Long Tiên Thánh Điển không giới hạn về mặt số lượng…
“Phu quân…!” Vương Thiên Ảnh với Bạch Liên Hoa không chịu thua kém…
Lạc Nam gật đầu, tiếp nhận các nàng.
Đồng Tâm Đồng Ý kích hoạt…
Cùng tứ nữ sinh ra mối liên kết vô hình, Lạc Nam hài lòng rời khỏi Liên Nga Cung…
…
Vừa tự tin vừa hưng phấn, không ngờ miệt mài song tu, cuối cùng cũng thành công kích hoạt Long Tiên Thánh Điển tầng 2 rồi.
“Không biết Bất Hủ Diễn Sinh Kinh bao giờ mới mở ra tầng 2?”
Lạc Nam trong lòng tự nhũ…
Nhìn thấy Khinh Vũ Cung đã gần trong gang tấc, hắn không chút do dự đẩy cửa bước vào…
Vừa tiến vào trong, toàn thân Lạc Nam chấn động…một ký ức đã lâu xuất hiện trong đầu, khiến hắn mỉm cười hạnh phúc.
Ngày đó…sau khi sự cố truyền tống xảy ra, hắn lạc vào địa bàn của Hồ Tộc.
Ở trong một động phủ bí mật, nhìn thấy tiểu hồ ly khả ái đáng yêu, vừa nhìn thấy đã không nhịn được bị tiểu hồ ly kia hấp dẫn ánh mắt, còn hôn trộm nàng sau đó trốn đi…
Lúc này đây, bên trên giường niệm tại Khinh Vũ Cung, tiểu hồ ly kia vẫn đang lười biếng nằm đó, ánh mắt mị mị nhìn hắn…cảnh tượng như đến từ hôm qua.
Lạc Nam trái tim ấp áp, vội vàng tiến đến bên giường, vươn tay bế lấy tiểu hồ ly vào trong ngực, bàn tay vuốt ve bộ lông mềm mại của nàng…cười trêu nói:
“Tiểu hồ ly thật đáng yêu…ta quyết định sẽ thu nàng làm sủng vật!”
Trong ánh mắt thẹn thùng và giận dỗi của tiểu hồ ly, hắn nâng nàng lên hôn nhẹ vào bờ môi nhỏ bé chúm chím.
Toàn thân tiểu hồ ly căng thẳng, chín cái đuôi xù lông lên…
Ánh sáng lóe lên…thân ảnh tuyệt thế phong tình xuất hiện…một ngọc thể trần truồng đã nằm bên trong lòng, Lạc Nam nhìn xuống, toàn bộ Linh Hồn như bị hút vào, trái tim ngẩn ngơ, thẩn thờ thật lâu…
Đẹp…đã không đủ để diễn tả nàng…
Vô tận mị thái trong đôi mắt ngập nước nhẹ nhàng lưu chuyển, mày liễu bán nguyệt, lông mi cong cong nhẹ nhàng chớp động…chỉ nhìn vào một đôi mắt này, toàn bộ nam nhân trên thiên hạ chỉ sợ sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm.
Mái tóc dài óng ả búi cao, trâm ngọc đơn giản xuyên qua…lại cao quý như nữ hoàng đội vương miệng.
Mũi quỳnh nhỏ nhắn nhẹ nhàng hít thở, mỗi một hơi đều tỏa ra làn hương thơm ngát tự nhiên, vượt qua cả các loại linh dược quý hiếm.
Môi anh đào đỏ mộng căn bóng, mịn màng lấp lánh nhẹ nhàng hé mở, để lộ hàm răng tinh mỹ cùng đầu lưỡi đinh hương thẹn thùng lẫn trốn bên trong.
Gò má ửng hồng tự nhiên…làn da như mỡ đông không chút tỳ vết, trắng sáng hơn cả sao trời.
Mị cốt thiên sinh tỏa ra phong tư quyến rũ, mỗi một động tác nhỏ cũng khiêu gợi dục tính cự đại của nam nhân.
Hồ Khinh Vũ như tổng hợp những sự hoàn mỹ nhất của thế gian, các loại khí chất đặc biệt ở trên cơ thể nàng khéo léo hòa quyện, sau mông là chín cái đuôi mềm mại vũ động, mê hoặc đến trí mạng…
Lạc Nam hô hấp dồn dập, bên trong ánh mắt ẩn chứa một tia điên cuồng, trong ánh mắt thẹn thùng của Hồ Khinh Vũ, hắn như bị mất đi khống chế đè thân thể mị hoặc của nàng xuống nệm…
Không có màn dạo đầu, không có lời lẽ ân ái, không có nhu tình và yêu thương…
Nghịch Long Huyết sục sôi, Nghịch Long ở trước Cửu Vỹ Thiên Hồ và Thiên Sinh Mị Cốt, sẽ lâm vào điên cuồng chiếm hữu.
Ánh mắt Lạc Nam đỏ ngầu, lý trí như bị đánh mất…mà Hồ Khinh Vũ cũng không có ý cảnh tỉnh hắn.
Nàng yêu nam nhân này, nàng sẳn sàng trở thành tất cả của hắn, cũng sẳn sàng trở thành người đàn bà của hắn…
Máu đào mỹ lệ. . .
Mày liễu hơi cau lại, hắn đã có được nàng, thở nặng nhọc nói:
“Hừ…Khinh Vũ, xin lỗi nàng!”
Hắn cảm thấy có lỗi với Khinh Vũ, bởi vì Thiên Sinh Mị Cốt quá mức cường đại, vậy mà khiến hắn mất đi một thoáng lý trí, triệt để có được nàng theo một cách nguyên thủy nhất.
“Đừng xin lỗi thiếp…thiếp là của chàng mà.”
Hồ Khinh Vũ không cảm thấy quá đau, Thiên Sinh Mị Cốt của nàng vốn là cực phẩm thể chất song tu, chỉ cần ở gần khí tức cương dương của hắn thì đã động tình, đón chào nam nhân…
Lạc Nam ôn nhu siết lấy nàng, bắt đầu vận chuyển Long Tiên Thánh Điển…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!