Lạc Nam rất tán thành cách nói của Kim Nhi, bản thân hắn cũng cảm thấy cái gọi là Linh Khí tẩy lễ sau khi Độ Kiếp hoàn tất chẳng có tác dụng gì với mình.
Tu sĩ bình thường sau khi vượt qua Lôi Kiếp, nhận được lượng lớn thiên địa linh khí tẩy lễ, nhờ đó tu vi tăng mạnh trở thành Độ Kiếp Kỳ cường giả. Mà Lạc Nam tu luyện bằng phương thức tụ đỉnh, dù hắn có trải qua trăm lần, ngàn lần Linh Khí tẩy lễ của như muỗi đốt kim loại, căn bản chẳng có tí tác dụng nào. Cái hắn cần là một loại năng lượng vượt trội đủ để Tụ Đỉnh và gia tăng sức mạnh của Đỉnh.
Tu vi càng lên cao, quá trình này diễn ra càng gian nan…Dục Tình Yêu Hỏa và Thất Thải Huyền Quang có thể xem như những thiên địa dị vật giồi dàu năng lượng nhất Việt Long Tinh rồi, nhưng cũng không giúp hắn tăng tiến bao nhiêu. Thậm chí một lần luyện hóa hai loại Dị Mộc như Mộc Chu Kết Dính và Sinh Mệnh Huyền Mộc cũng chỉ tăng tiến một chút tiểu cảnh giới, không còn hiệu quả rõ rệt như trước nữa. Lạc Nam thậm chí còn cảm giác…lần sau dùng Thiên Địa Dị Vật bình thường mình chưa chắc có thể Tụ Đỉnh mới.
“Tiểu Nam…nghĩ cái gì thất thần như thế?” Võ Tam Nương lựa một tư thế thoải mái nằm trong lòng hắn, chân tay như bạch tuột quấn lấy Lạc Nam, lười biếng hỏi.
“Hắc hắc, ta đang nghĩ khi nào Kiều Kiều bảo bối chịu xuất hiện cùng phu quân ân ái một lần!” Lạc Nam bàn tay tìm đến bầu sữa bạo mãn của nàng xoa nắn, kích thước của Võ Tam Nương đã thuộc top đầu Hậu Cung, xúc cảm căn tràn mềm mại thoải mái cực kỳ.
“Hừ, không đứng đắn!” Âm thanh Man Kiều hừ lạnh truyền ra, hết sức kiêu ngạo.
“Khanh khách, chàng làm thiếp cũng giống như làm nàng, có gì khác biệt đâu? Kiều Kiều cũng sướng mà không phải sao?” Võ Tam Nương che miệng cười thích thú, trêu chọc nói.
“Dâm nam đãng nữ!” Man Kiều xem thường nói.
Lạc Nam cười cười, lúc này có chút nghiêm túc hỏi:” Kiều Kiều, tình huống của nàng và Tam Nương có chút đặc biệt…rất khó tách rời linh hồn của hai người, làm không cẩn thận sẽ ảnh hưởng rất lớn, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!”
Man Kiều và Võ Tam Nương đã hòa hợp Linh Hồn thành một, trạng thái của hai nàng không giống với Lạc Nam và Hồn Nguyệt Ánh, Lạc Nam không có một chút lòng tin nào để mạo hiểm.
An nguy của thê tử là trên hết, hắn sẽ không bộp chộp hấp tấp.
“Không cần cố sức, bọn thiếp đã quen sống như thế này, hiện tại nếu tách ra ngược lại sẽ cảm thấy không quen!” Võ Tam Nương không chút bận tâm nói.
Lạc Nam nghe vậy trầm mặc, hắn và các nàng tình cảm mặn nồng nên nghe ra lời của Võ Tam Nương là thật, huống hồ với tính cách của nữ sư phụ cũng sẽ không quanh co lòng vòng, có sao nói vậy.
“Ý của Kiều Kiều thế nào?” Lạc Nam hỏi, nếu Man Kiều không nguyện ý…hắn cũng sẽ tìm đủ biện pháp để tách nàng ra một cách an toàn nhất, sau đó đúc một bộ thân thể mới.
“Đừng có phiền phức, thân thể này rất dễ chịu…có đuổi bổn thánh nữ cũng sẽ không đi!” Man Kiều ngạo kiều nói một câu.
Nhìn thấy hai lời nói với hai phong cách và âm giọng khác biệt của hai nữ tử phát ra từ một khuôn miệng, Lạc Nam nhịn không được cúi đầu hôn xuống.
“Ưm…” Giai nhân khẽ rên rỉ lên, cũng không biết là Võ Tam Nương hay là Man Kiều.
Không biết bao lâu sau…Võ Tam Nương mệt mỏi như vũng bùn ngâm mình dưới nước.
Lạc Nam thư thái nằm trên vách đá, hiếm khi hắn được cùng các nàng yên tĩnh ở bên nhau như vậy…
“Phu quân trong lòng hẳn là bâng khuâng vấn đề Tụ Đỉnh?” Cơ Nhã đôi chân trần thon dài chất chồng lên nhau, nửa người nửa ngồi bên cạnh ôn nhu hỏi.
Lạc Nam kéo lấy nàng, lại đem Cơ Băng ở không xa ôm chặt, để hai tỷ muội sinh đôi ở trong lòng, cũng không che giấu gật gật đầu. Cơ Nhã và hắn có khế ước đồng sinh cộng tử, chỉ cần hai người ở gần có thể đoán được suy nghĩ của nhau…
“Phu quân hiện tại còn thiếu chính là Băng Đỉnh, Phong Đỉnh, Hắc Ám Đỉnh vài loại thuộc tính ít ỏi, những Thiên Địa Dị Vật mang thuộc tính này ở Tu Chân Giới cực kỳ khan hiếm!” Cơ Băng hơi cau mày liễu nói.
“Không phải còn Thất Thải Liên Băng của Thiên Sơn Tiên Cảnh sao? vị Cảnh Chủ kia đang chờ chàng đến cưới về đấy!” Hoa Thanh Trúc hướng Lạc Nam nháy mắt nói.
“Ai nói?” Lạc Nam tròn xoe mắt.
“Hừ, ngay cả Linh Giới Châu cũng cho người ta tiến vào rồi? Chàng còn giả vờ thanh cao?” Tô Mị yêu kiều hừ một tiếng.
Lạc Nam gò má ửng đỏ.
“Khanh khách!” Chúng nữ che miệng cười, các nàng cũng rất thưởng thức phong thái của Vương Y Vận.
Vị Cảnh Chủ của Thiên Sơn Tiên Cảnh kia mặc dù chưa đột phá Độ Kiếp, nhưng trong chiến đấu với Dạ Lang Tiên Tinh chưa từng e sợ, quật cường không khuất phục, xứng đáng là nữ anh kiệt.
Nhìn thấy một đám lão vây quanh bên cạnh, mấy trinh nữ như Hồ Khinh Vũ, Cự Mỹ Anh, Liễu Ngọc Thanh đã sớm xấu hổ chuồn mất dạng, như sợ hắn ăn thịt vậy.
Lạc Nam quyết định chơi lớn, hướng trong lòng hô to một tiếng:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!