Trận Pháp treo trên cao chấn động, một cỗ lực hút kinh khủng truyền ra, đem thanh niên hút vào bên trong, đá trở về Dạ Lang Tiên Tinh, mất đi tư cách thi đấu.
Lưu Chi hài lòng cất lấy Linh Hồn Bài, không vội thu lấy điểm số bên trong nó, ánh mắt đảo quanh chiến trường muốn tìm mục tiêu.
XOẸT. . .
Ảo Ảnh Kiếm lại xoẹt ngang đầu Lưu Chi, Mộc Tử Âm lại từ Linh Giới Châu tiến ra, tiến hành ám sát.
BỤP. . .
“Cái gì?”
Mộc Tử Âm biến sắc, chỉ thấy đầu của Lưu Chi bỗng chốc hóa thành Mộc Hệ Tiên Lực, Ảo Ảnh Kiếm chém vào nó như chém vào cao su đàn hồi, một chút vết thương cũng không có.
“Ngươi khiến ta tức giận!” Lưu Chi gằn từng chữ, sát khí bùng nổ khóa chặt thân ảnh Mộc Tử Âm, vô số nhánh dây leo bắt chợt từ cơ thể nàng đâm thẳng mà ra.
Mộc Tử Âm nào ngờ đến tình huống như thế? Lưu Chi vậy mà có thể biến thân thể mình thành Dị Mộc, sở hữu khả năng đàn hồi và kết dính y hệt như vậy…chân tay trắng nõn nà của Mộc Tử Âm đã bị trói lấy, ngay cả cơ hội lấy ra lệnh bài truyền tống cũng không có.
XOẸT. . .
“AAAA”
Mộc Tử Âm đau đớn rên rỉ một tiếng, chỉ thấy một cái cánh bướm sau lưng nàng đã bị Lưu Chi tàn nhẫn xé rách.
“BỐP!”
Lưu Chi một tát quật mạnh vào má nàng, đem gò má trắng nõn của Mộc Tử Âm nhuộm đỏ…
“Con mồi ti tiện cũng xinh đẹp như thế? BỐP!” Lại một cái tát rền vang, khóe miệng Mộc Tử Âm rỉ máu.
Vô số dây leo thắt chặt cơ thể Mộc Tử Âm, Lưu Chi đang muốn tiếp tục tát xuống.
“Luyện Hỏa!”
Một tiếng hét nóng vội truyền đến, Đan Mộng Cơ hai tay kết ấn…vô số Hỏa hệ thuộc tính cuồn cuộn lao đến Lưu Chi, muốn đem dây leo đang trói Mộc Tử Âm hóa giải.
“Ngu xuẩn mất khôn, phàm hỏa cũng dám chống Dị Mộc?” Lưu Chi cười nhạt, đối diện Hỏa hệ thuộc tính của Đan Mộng Cơ, ả chẳng những không chút e ngại, trái lại tuôn ra cuồn cuộn dây leo kết dính xuyên thủng hỏa diễm mà đến, muốn đem Đan Mộng Cơ trói chặt.
Chỉ là Lưu Chi không chú ý là, khóe miệng Đan Mộng Cơ nhếch lên một tia mỹ lệ.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG. . .
Lẫn bên trong ngọn lửa hết sức bình thường, một đống Đan Dược bất chợt nổ tung, uy thế ngập trời lan tràn khắp bốn phía, đám dây leo của Lưu Chi cấp tốc hóa thành tro tàn, mà Mộc Tử Âm cũng nén lấy đau đớn thành công thoát thân.
Phốc. . .
Đáng tiếc, một cánh của nàng đã bị xé nát, miệng phun máu tươi, tốc độ cực kỳ chậm chạp.
“Hảo, thật hảo! Vậy mà ẩn chứa Bạo Linh Đan!” Lưu Chi chật vật phủi lấy một chút vết bẩn trên quần áo, ánh mắt giết người nhìn chằm chằm Đan Mộng Cơ.
“Thật kinh khủng!” Đan Mộng Cơ hít sâu một hơi, Bạo Linh Đan là loại Đan Dược hiếm hoi dùng để công kích, được luyện chế từ những loại nguyên liệu có khả năng phát nổ, uy lực nổ tung của một viên Bạo Linh Đan không kém một kích toàn lực của Độ Kiếp Hậu Kỳ.
Vì Đan Mộng Cơ biết khả năng chiến đấu của mình còn kém, nên nàng đã luyện một mớ Bạo Linh Đan phòng thân. Nào ngờ một lần nổ tung năm viên Bạo Linh Đan mà Lưu Chi vẫn hoàn hảo vô hại.
“Hai con tiện nhân, các ngươi khiến ta đối với cuộc săn giết vô vị có chút hứng thú rồi!” Lưu Chi thản nhiên nói, chỉ là một đám thiên tài Lưu Gia đang có mặt phải rùng mình.
Bọn hắn biết, sư tỷ của mình sắp bạo tẩu.
. . . . . .
“Tiểu tinh linh, ngươi xinh đẹp đến mức làm ta ngại ngùng ra tay!” Một tên nam tử béo mập thuộc Dạ Lang Tiên Tinh nhìn Tinh Linh Nữ Vương cười nhạt, đôi mắt tràn ngập tham lam và dục vọng chiếm hữu, khóe miệng liếm láp không thôi.
Hắn quyết định dù phải cùng Lục Lang trở mặt, mỹ nữ này mình nhất định phải được.
Đối diện với nam tử mập, Á Hy Thần y phục đỏ thẫm, mạng che mặt đã sớm vụn vỡ, lộ ra một trương phong tình dị vực phương Tây có thể cuốn hút linh hồn người khác, chỉ là đôi môi anh đào lúc này chỉ còn lại màu đỏ của máu. Trên tay phải nàng…một thanh Trường Kiếm xanh thẳm như ngọc bích, trên tay trái lại là một tấm Thuẫn được ngưng tụ từ Dị Mộc Phản Thiên.
Vũ khí của Á Hy Thần chính là Trường Kiếm và Trọng Khiên, nàng khi lâm trận như một nữ tướng tây phương, tràn ngập một loại khí chất cường giả, khiến người khác hận không thể đè dưới thân mà chinh phục.
Bất quá lúc này, trong ánh mắt của Á Hy Thần chỉ có sự thê lương và phẫn nộ.
Nàng thê lương vì bản thân kém cõi, đã dùng toàn lực nhưng vẫn không làm gì được đối phương. Nàng phẫn nộ là vì đối thủ từ đầu đến cuối chỉ xem nàng như một con mồi tùy lúc có thể đùa giỡn và bỡn cợt, bằng không với tu vi Hợp Thể Viên Mãn của nàng đã sớm bị giết chết.
Nhìn thấy Á Hy Thần biểu tình như vậy, thân dưới của nam tử mập mạp cứng lên, bất quá tiểu huynh đệ của hắn chỉ như quả ớt, dù có phản ứng cũng như không có. Bất quá dù là vậy, hắn không hề ngăn cản dục vọng đối với nàng, đưa mũi hít thở một hơi trong không khí, thu sướng nói:
“Nàng thật thơm tho, không hiểu vì sao ta chỉ hít một hơi đã cảm thấy Tiên Lực thông thuận dễ chịu, quả là cực phẩm a!”
“Chết!” Á Hy Thần làm sao chịu được sỉ nhục như thế? Linh Lực toàn thân vận chuyển điên cuồng, một Kiếm hướng đỉnh đầu nam tử mập trảm xuống.
BỤP. . .
“Haizz, vì sao chúng ta không hảo hảo trò chuyện đây?” Nam tử mập thong dong vươn tay chụp lấy lưỡi kiếm.
Trong ánh mắt không cam lòng của Á Hy Thần, hắn nhẹ nhàng siết chặt.
RĂNG RẮC…
Tinh Linh Kiếm, pháp khí trấn đảo của Tinh Linh đạt đến Linh Cấp Cực Phẩm dễ dàng vụn vỡ thành vô số mảnh vụn…
Nam tử mập mạp nhìn khuôn mặt tái nhợt của nàng trong lòng sinh ra cảm giác khoái trá, tại Tiểu Tiên Giới hắn nào hưởng qua đãi ngộ trêu ghẹo mỹ nhân cấp bậc như vậy? Chẳng trách Thí Luyện Chi Địa có thể khiến người khác hướng tới như vậy. Bàn tay béo mập muốn hướng vòng eo Tinh Linh Nữ Vương vòng qua.
Á Hy Thần thân thể rung lên, Linh Lực trong Đan Điền điên cuồng kích nổ, nàng muốn triển khai tự bạo. Trong khoảnh khắc cuối cùng, tình cảnh người thanh niên ấy nắm tay nữ nhi Á Nhi rong chơi mơ hồ xuất hiện trong lòng nàng, khóe môi Tinh Linh Nữ Vương nở một nụ cười thỏa mãn, âm thầm nghĩ: “Á Nhi, kiếp sau mẫu thân nhất định sẽ tìm phụ thân cho ngươi, nhân tuyển do ngươi quyết định!”
Mắt thấy bản thân Tinh Linh Nữ Vương sắp tự bạo, nam tử mập mạp lại là sắc mặt vặn vẹo quát: “Tự bạo được sao?”
Tiên Lực vận chuyển cuồn cuộn một chưởng đánh vào Đan Điền của Á Hy Thần.
PHỐC. . .
Á Hy Thần sắc mặt đại biến, nàng chỉ cảm thấy lực lượng đang được kích nổ của mình bị phá vỡ, mà Đan Điền cũng bị ảnh hưởng trầm trọng, vô lực rơi xuống.
“Tiện tỳ, ở trước mặt ta ai cho ngươi nghĩ nam nhân khác?”
Nam tử mập trong lòng phẫn hận quát, hắn hoàn toàn không nghĩ tới trước khi quyết định tự bạo nữ nhân xinh đẹp này sẽ mỉm cười rạng rỡ như vậy, nhưng nụ cười ấy lại không dành cho hắn, ánh mắt của nàng hướng về một hình bóng sâu thẳm khác trong linh hồn. Điều đó khiến tham vọng chiếm hữu của nam tử mập bị phá vỡ, hắn chuyển từ dục vọng sang phẫn nộ, muốn tự tay tước lấy mạng sống của nàng.
“Ăn không được thì đạp đổ, chết đi cho ta!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!