Âm thanh phần phật vang lên, từ trên không trung, ba thân ảnh chân đạp cự kiếm rơi xuống...
Ngự Kiếm Phi Hành...
Lạc Thần ánh mắt khóa chặt ba kẻ này, bọn hắn gồm hai nam một nữ, tuổi tác tầm trên dưới 40, thân mặc y phục đồng nhất, hiển nhiên là người cùng thế lực...
Nữ Nguyên Anh sơ kỳ, hai nam đều là Nguyên Anh trung kỳ...
Nữ diện mạo xinh đẹp, tuy nhiên lại có ánh mắt xảo quyệt vô cùng, đang mang theo hận ý nhìn chằm chằm Lý Trúc Loan...
“Nam Cung thế gia?” Lý Trúc Loan mày liễu cau lại, hiển nhiên nhận ra thân phận đám người này...
“Chậc chậc, không nghĩ tới Thiên Mộc Tông đệ nhất mỹ nữ đang bị đồn thổi là mất tích kia, lại ở nơi này vụng trộm cùng một tên tiểu bạch kiểm” Nữ nhân kia chế giễu chép miệng...
Mà hai nam tử đi cùng nàng một mặt ghen ty cực độ nhìn Lạc Thần,...
Bọn hắn vốn dĩ bị hiện tượng thiên địa linh khí cấp tốc tiến về nơi này nên tiến đến dò xét, không ngờ chứng kiến đôi nam nữ đang mặn nồng tình cảm...
“Ta không còn là người Thiên Mộc Tông” Lý Trúc Loan kéo tay Lạc Thần đường hoàng nói...
“Há há, không biết đám chó điên Thiên Mộc Tông nghe ngươi nói vậy có tức đến phun máu hay không” Nữ nhân chanh chua liếm môi...
Chợt nàng thay đổi thái độ, căm hận nói: “Tuy nhiên muốn ta tin tưởng? Xem ta là con nít 3 tuổi sao?”
Nữ nhân chanh chua hiển nhiên cho rằng Lý Trúc Loan sợ hãi nên nói vậy...
Dù sao thì ân oán giữa Nam Cung gia và Thiên Mộc Tông sâu vô cùng, ở giang hồ gặp phải hầu như không chết không thôi...
Bốp Bất ngờ, một thân ảnh lóe lên, gương mặt trắng nõn của nữ nhân chanh chua lập tức xuất hiện dấu ấn năm ngón đỏ chót sưng húp, lực đạo mạnh đến mức một
cái răng đã rơi ra...
Mà Lạc Thần lại trở về bên cạnh Lý Trúc Loan từ tốn nói: “Mắng bảo bối của †a, nên đánh”
Lý Trúc Loan trong lòng ngọt ngào vô hạn...
Không khí đột ngột ngưng kết, nữ nhân chanh chua khó tin đưa tay sờ mặt, cơn đau rát khiến nàng giật mình...
Mà hai nam nhân Nam Cung gia sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng, Lạc Thần tốc độ quá nhanh, đổi lại bọn hắn chỉ sợ không khác nữ nhân là bao...
Lạc Thần hiện tại là thể tu, cơ thể cứng cáp vô cùng, kết hợp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ bọn chúng bắt kịp mới là chuyện lạ...
“Ngươi là ai?”
Đè nén phẫn nộ dâng trào, nữ nhân chanh khàn khàn hỏi...
Nàng nghiêm nghị nhìn Lạc Thần, thực lực của mình nàng biết rõ, dù là Nguyên Anh Kỳ muốn đánh lén nàng cũng nằm mơ, vậy mà người này lại làm được...
Quả nhiên có thể lọt mắt Lý Trúc Loan không phải người bình thường...
“Người chết không cần phải biết” Lạc Thần thong dong nói khiến ba người Nam Cung sắc mặt đại biến...
“Ngươi điên rồi, chỉ mới nói vài câu ngươi đã muốn giết người sao?” Một nam tử hét...
“Nếu thực lực ta không có chỉ sợ Trúc Loan của ta đã bị sỉ nhục một cách oan ức rồi, chưa kể các ngươi cũng không định bỏ qua chúng ta” Lạc Thần cười nhạt:
“Vậy nên thực lực ta có, dại gì không lấy mạng các ngươi?” Lạc Thần ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng muốn giết người diệt khẩu là chính, để đám người này rời đi rất có thể mang lại phiền phức cho Lý gia,...Thiên
Mộc Tông nếu biết Lý Trúc Loan đi cùng hẳn...
“Hừ, đừng tưởng có chút bản lĩnh thì coi trời bằng vun, bọn ta cũng không sợ ngươi” Nam tử Nam Cung gia khác nói...
“Ta không rãnh nói nhảm” Lạc Thần thong dong nói... RỐNG Hư ảnh Thổ Hùng oai phong lãm lẫm khoanh tay xuất hiện...
“Huynh cẩn thận một chút, người Nam Cung tinh thông kiếm thuật, muội sẽ ở phía sau hổ trợ”
Lý Trúc Loan truyền âm nhắc nhở, hiển nhiên đến thời điểm chinh chiến, nàng không một chút nhân từ với kẻ địch...
Thông minh như nàng sao có thể không hiểu Lạc Thần đang gián tiếp bảo vệ Lý gia của mình?
“Giả thần giả quỷ” Nữ tử chanh chua nhìn hư ảnh khổng lồ của Thổ Hùng, gầm lên một tiếng như muốn khích lệ bản thân...
Vận chuyển thân pháp, hai tay nắm lấy trường kiếm trảm tới... “Keng” Thổ Hùng hết sức thô bạo hai tay chộp lấy trường kiếm...
Nữ nhân sắc mặt hơi đổi, liều mạng rút kiếm nhưng không được, lạnh lùng quát:
“Còn không tiến lên hỗ trợ?” Hai nam tử Nam Cung liếc mắt nhìn nhau, cắn răng đồng thanh hét: “Nam Cung Kiếm Pháp”
Từng luồng dày đặc kiếm ảnh phô thiên cái địa, hai nam nhân lần này mục tiêu là Lạc Thần đang đứng gần Thổ Hùng...
“Vạn Mộc Trói Buộc” Lý Trúc Loan hai tay thon dài kết ấn, các sợi dây leo theo mặt đất xuất hiện nhanh chóng quấn về hai nam nhân Nam Cung gia...
“Cút” Một tên nam tử thét, trường kiếm vũ động làm dây leo đứt lã tả...
Lạc Thần tranh thủ thời gian, Địa Chiến Ngoa gia trì, lại đạp lấy Mị Ảnh biến
mất... Khi vừa xuất hiện đã đứng cạnh nam tử còn lại... “Đại Hồng Cước”
Vô tận Huyền Thủy gia trì, cước lực khủng bố như sóng thần đập mạnh vào. lồng ngực...
Răng rắc... Âm thanh xương cốt đứt gãy lại vang lên... Rống
Thổ Hùng một tay thô bạo nấm lấy trường kiếm, một tay hướng thân thể mãnh mai cùa nữ nhân kia vụt mạnh...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!