Mà ở phía Hoa Thanh Trúc, hư ảnh trong suốt cao quý như thủy tinh của Băng Phượng Hoàng xuất hiện, tương tự lượn quanh, sau đó đem nàng khép vào đôi cánh băng giá tuy không ấm áp nhưng tràn đầy quan tâm và thân cận.
Lúc này, tâm linh Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc rung lên, cảm giác như được nằm trong lòng của nam nhân các nàng, diện mạo đáng ghét xấu xa kia của hắn xuất hiện trong tầm mắt, vòng tay rắn chắc ấy ôm chặt các nàng vào trong lòng tâm tình thủ thỉ đầy bá khí:
“Suy nghĩ lung tung cái gì? Ta chính là muốn các nàng, kẻ nào không phục đồn thổi lung tung cứ giết là được, giết đến khi nào bọn hắn sợ ngậm miệng lại thì thôi. Huống hồ nếu các nàng không có quá khứ, ta làm sao có được Hồng Liên, Điệp Tình và Liên Hoa xinh đẹp như vậy?”
Nhìn điệu bộ quen thuộc của Lạc Nam, trái tim hai nữ bất chợt ấm áp, đôi mắt còn tràn đầy hổ thẹn xuất hiện tia thanh minh, sau đó là tràn ngập tự tin.
Đúng, nếu các nàng gặp hắn trước tiên, các nàng cũng không có được những nữ nhi bảo bối của mình như hiện tại, kẻ nào nói lời không hay tác động tiêu cực đến nam nhân của các nàng, cứ giết là được.
Quá khứ không cần thay đổi, trái lại nên chấp nhận nó và trân trọng những thứ đang sở hữu cùng thân nhân.
Nghĩ đến đây, khóe miệng hai nữ nở nụ cười ngọt ngào, huyễn ảnh Diễm Nhọ cùng Bạch Sa đồng loạt tiêu tán. Hư ảnh Thần thú trở vào cơ thể, mây đen cùng lôi đình tán đi, lộ ra bầu trời trong vắt xanh thẳm mênh mông.
Mà cùng thời điểm đó, kỳ tích diễn ra...
Chỉ thấy phạm vi trăm dặm xung quanh Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc đột ngột hình thành một vòng xoáy ẩn chứa nồng đậm Thiên địa Linh khí cuồn cuộn tiến vào cơ thể các nàng, độ ngưng thực của Linh khí đến mức kết thành hình dạng đóa hoa với màu sắc sặc sỡ, đem hai nữ bao phủ.
“Thật sự là các nàng...!” Sắc mặt cả đám trở nên phức tạp, dù đã suy đoán từ trước, nhưng khi nhìn rõ Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc, bọn hắn vẫn có cảm giác như đang nằm mơ.
Thật khó có từ ngữ nào có thể diễn tả cảm xúc lúc này, tinh cầu lại xuất hiện một thế lực siêu việt Cửu Cấp.
“Linh Khí thật nồng, đó là hiện tượng gì?” Ánh mắt một đám chủ nhân thế lực Bát Cấp tham lam vô cùng, nhìn về phía Linh khí đang tụ tập vào cơ thể hai nữ.
“Đó gọi là Linh khí tẩy lễ, có thể xem là phần thưởng của thiên địa dành cho người Độ Kiếp thành công, chỉ cần hấp thu hết lượng Linh khí đó sẽ chính thức tiến vào Độ Kiếp Kỳ!” Thiên Vạn Bảo vuốt râu cười nói.
“Thì ra là vậy!” Vài người bừng tỉnh hiểu ra, lần đầu bọn hắn được chứng kiến cảnh tượng Độ Kiếp trong truyền thuyết, đương nhiên cảm thấy lạ kỳ, sau đó dùng ánh mắt hâm mộ muốn chết nhìn về phía hai nữ.
“Phụ thân, chúng ta có thể cướp đám Linh khí đó không?” Bách Hiểu Sinh âm thầm truyền âm cho Bách Vô Sinh, theo hắn thấy chỉ cần mình cướp được một phần Linh khí đó đem hấp thu, tu vi ít nhất cũng lên đến Hợp Thể Viên Mãn a.
“Không được, đó là phần thưởng thiên địa dành cho người Độ Kiếp thành công, người ngoài xen vào cướp đoạt sẽ lập tức bị Thiên Kiếp đánh xuống!” Bách Vô Sinh lắc đầu đáp.
Bách Hiểu Sinh nghe vậy ỉu xìu, nếu Lạc Nam biết ý đồ của tên này nhất định sẽ hỏi một câu: “Không làm mà đòi có ăn?”
Quá trình Linh khí tẩy lễ của Diễm Nguyệt Kỳ rất nhanh thì hoàn tất, toàn thân nàng thư sướng dễ chịu nói không nên lời, lỗ chân lông như giản nở ra, vô cùng vô tận Linh khí tiến vào. Mà quan trọng nhất là, thực lực bản thân tăng lên như chưa từng có, so với lúc trước như trời và đất vậy.
Độ Kiếp Sơ Kỳ...
Diễm Nguyệt Kỳ hài lòng cong lên cánh môi đỏ rực, lẩm bẩm trong miệng: “Tiểu Nam, thiếp lại mạnh lên”
Ánh mắt nhìn sang Hoa Thanh Trúc, chợt sắc mặt Diễm Nguyệt Kỳ hơi sững sờ.
Bởi vì Hoa Thanh Trúc lúc này cũng đã đạt đến Độ Kiếp Sơ Kỳ như nàng nhưng xung quanh cơ thể vẫn còn vô số Linh khí dày đặc bao quanh.
“Cái gì thế này? Khó nói...!” Quy Linh Lão Nhân rùng mình nhìn Hoa Thanh Trúc bên trong vòng xoáy Linh khí.
Mà ngay cả Ngũ Đại Quái Nhân vốn ngả ngớn cũng xuất hiện một tia khiếp sợ.
“Không sai, Hoa Thanh Trúc sau khi Độ Kiếp, tu vi không chỉ dừng lại ở Độ Kiếp Sơ Kỳ” Thiên Vạn Bảo trầm giọng nói ra.
“Làm sao có thể?” Đám người sắc mặt kịch biến, như vậy chẳng phải quá nghịch thiên?
Mà Hoa Minh sắc mặt càng là vui mừng hớn hở, chứng kiến nữ nhi của mình đạt thành tựu như vậy, hắn vừa cười vừa khóc, đã có không ít chủ nhân thế lực lớn vây quanh chúc mừng nịnh nọt hắn. Hoa Minh âm thầm nghĩ, quyết định sáng suốt nhất của mình là để Hoa gia đi theo Hậu Cung, dù là tổ tiên các đời của Hoa gia cũng chưa có ai đạt đến Độ Kiếp Kỳ đấy.
Mặc kệ người xung quanh nghĩ gì, theo thời gian trôi qua, khí tức trên người Hoa Thanh Trúc vẫn không ngừng mạnh hơn từng chút, từng chút một. Đến khi toàn bộ Linh khí tẩy lễ bị hấp thụ sạch, một thân tu vi chạm đến Độ Kiếp Trung Kỳ rồi.
“Huyết mạch thật thần kỳ!”
Hoa Thanh Trúc nhịn không được âm thầm cảm khái, phải biết lần này nàng chỉ mới luyện hóa một ít lực lượng trong huyết mạch Băng Phượng Hoàng mà thôi. Một giọt huyết mạch đã bá đạo như vậy, thật không biết các Thần thú ở Tiên Giới trong truyền thuyết kia sẽ mạnh mẽ đến mức nào.
“Phu quân, thiếp muốn cùng chàng khám phá mọi ngóc ngách của Vũ trụ, dù là Tiên Giới cũng không ngoại lệ!” Ánh mắt Hoa Thanh Trúc lóe lên quyết ý, bản tính của nữ cường nhân đã trở lại.
Nhìn sang Diễm Nguyệt Kỳ, thấy nàng cũng đang nhìn mình, hai nữ chợt hiểu ý mỉm cười, thân thể lóe lên đã vô thanh vô tức xuất hiện trên Mộng Tiên Chu.
“Mẫu thân!” Hồng Liên, Điệp Tình lao vào lòng Diễm Nguyệt Kỳ.
Mà Bạch Liên Hoa cũng lao vào lòng Hoa Thanh Trúc.
“Làm không tệ!” Liễu Ngọc Thanh ôm Tiểu Sư trong lòng mở miệng khen tặng hai cô con dâu, bản thân nàng cũng đã là Hợp Thể Viên Mãn, ngày đột phá không còn xa nữa.
Chúng nữ oanh oanh yến yến tiến đến chúc mừng, mà Tô Nhan cùng Tần Mộng Ảnh ánh mắt ngập tràn chiến ý nhìn lấy Diễm Nguyệt Kỳ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!