Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi Lâm Húc Dương

Chương 138 – Phản ứng dây chuyền (2)

Nghe Cung Ấu Hi nói xong, mặt Lâm Húc Dương nghệt ra, xấu hổ nói: “Chúng ta có thể từ từ thôi được không? Tôi hoàn toàn không hiểu gì về cổ phiếu, nên cũng không biết phải trả lời cô như thế nào, a ha ha…”

“Vậy ư? Được thôi, nói về những điều cơ bản trước nhé? Anh đã mở tài khoản chưa?”

Cung Ấu Hi nghĩ một lúc rồi gật đầu.

“Mở tài khoản? Không có, tôi chỉ mới có ý định đó hôm nay thôi!”

Lâm Húc Dương lắc đầu.

“Vậy anh cần đi mở tài khoản trước! Hãy chọn một công ty chứng khoán, trong thành phố có rất nhiều công ty chứng khoán, ví dụ như Quảng Phát, Trung Tín, Quốc Thái, v.v, anh có thể chọn một trong số đó để mở tài khoản!”

Cung Ấu Hi đề xuất ý kiến.

“Ơ, tôi không hiểu gì cả, tôi cũng không biết nên chọn công ty nào, cô có đề xuất nào không?”

Lâm Húc Dương hoàn toàn mù mờ.

“Ơ… Thế chọn Trung Tín đi, công ty đó cũng thuộc dạng tầm cỡ, chỉ cần mang theo CMND và thẻ ngân hàng để mở tài khoản là đủ, nhưng tốt nhất anh nên làm thẻ ngân hàng mới, nhớ phải kích hoạt giao dịch trực tuyến và giao dịch qua điện thoại khi mở tài khoản, điều này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, sau đó phải đảm bảo thẻ đã có tiền, rồi mới có thể mua được cổ phiếu mà anh muốn, nhưng lúc mua nên chú ý giá cả thị trường, nếu không sẽ rất dễ tiền mất tật mang.”

Cung Ấu Hi tiếp tục giải thích.

“Được thôi… Tôi nhớ cũng kha khá rồi, vậy tôi cần phải mua bao nhiêu cổ phiếu mới có thể trở thành cổ đông của một công ty?”

Lâm Húc Dương suy nghĩ một hồi rồi hỏi tiếp.

“Trở thành cổ đông? Yêu cầu này tương đối lớn đấy, nhưng cổ phiếu phát hành ra thị trường rất nhiều, chỉ cần anh mua cổ phiếu là đã trở thành cổ đông rồi, tuy nhiên, chỉ có cổ đông chiếm cổ phần lớn mới có quyền phát biểu, anh Húc Dương muốn trở thành cổ đông, có phải anh đã để ý trúng công ty nào rồi không?”

Cung Ấu Hi tò mò hỏi.

“Không phải… Bản thân tôi phải lo cơm ăn áo mặc, sao có thể để ý đến công ty nào được chứ? Đây không phải là trò cười hay sao?” Lâm Húc Dương lúng túng giải thích, do dự một lúc rồi hỏi: “Vậy muốn có quyền phát biểu thì phải tốn bao nhiêu tiền?”

“Cái này? Ít thì vài triệu, nhiều thì vài trăm triệu, các nhà đầu tư bình thường có thể kiếm được chút cổ tức đã là tốt rồi, trừ khi họ muốn kiểm soát công ty ở quy mô lớn!”

Cung Ấu Hi giải thích.

“Vài triệu? Trăm triệu? Được rồi… Nếu tôi chỉ muốn giúp đỡ thì sao? Chỉ thấy giá cả thị trường không được tốt, mua chút cổ phiếu để giúp đỡ?”

Lâm Húc Dương tiếp tục hỏi.

“Cái này à? Chỉ cần mua một ít là được, nếu có nhà cái kiểm soát, thì mua nhiều thế nào cũng vô dụng.”

Cung Ấu Hi nghĩ một hồi rồi trả lời.

“Tùy tiện mua một chút là bao nhiêu?”

Lâm Húc Dương có chút căng thẳng.

“Anh Húc Dương, anh hỏi như thế này em không thể nào trả lời được, anh nói rõ cổ phiếu nào đi.”

Cung Ấu Hi bất lực hỏi, nghe xong những gì Lâm Húc Dương nói, cô mới biết người đàn ông này hoàn toàn mù tịt về cổ phiếu.

“Được rồi, để tôi nói thẳng, hiện tại cổ phiếu của Ngự Mỹ Ưu Phẩm đang giảm rất mạnh phải không, tôi muốn mua một ít để giúp Phương Thanh Di.”

Lâm Húc Dương ngập ngừng nói.

Anh biết Cung Ấu Hi thích mình, và việc ở trước mặt cô lại nhắc đến người phụ nữ khác, quả thật là chẳng phải chuyện tốt gì.

“Giúp chị Phương sao? Vậy ban hội đồng quản trị bên họ có bị thay đổi không?”

Cung Ấu Hi đã vô cùng nhạy bén khi nghĩ đến điểm mấu chốt.

“Chuyện này tôi không rõ, chỉ cần tôi nhìn thấy dáng vẻ bất lực của ấy, trong lòng lại có chút buồn bực khi không giúp được gì, nên mới đến đây hỏi cô, cô cũng đừng nghĩ nhiều, nếu tôi biết cô gặp khó khăn, thì nhất định tôi sẽ tìm cách giúp đỡ!”

Lâm Húc Dương nhanh chóng an ủi.

“Không sao, em biết anh Húc Dương là người như thế nào mà, em cũng tin anh, giờ anh đang có bao nhiêu ? Để em tính cho.”

Cung Ấu Hi nở nụ cười, cô hoàn toàn không để bụng.

“Chắc có khoảng vài nghìn tệ… Không biết có đủ hay không…”

Lâm Húc Dương lo lắng hỏi.

“Mấy nghìn tệ?”

Cung Ấu Hi ngây người ra.

“Ơ, không đủ sao? Hay để tôi tìm cách vay thêm tiền nhé? Thực ra hôm nay tôi cũng cốt ý muốn vay cô tiền, à đúng rồi, lần trước cô giúp tôi vụ tên trọc tôi vẫn còn nhớ, cô yên tâm, tôi cũng sẽ trả lại cho cô số tiền đó, mặc dù bây giờ tôi chưa kiếm được nhiều tiền, nhưng công việc đang dần ổn định rồi, cho tôi chút thời gian, tôi nhất định sẽ trả cho cô!”

Lâm Húc Dương đỏ mặt, nợ cũ chưa trả xong lại đến nợ mới.

“Không cần đâu, anh Húc Dương, thế này đi, ngày mai anh chịu khó đi mở tài khoản chứng hoán, sau đó cho em biết mật khẩu, nhân tiện đưa luôn thẻ ngân hàng cho em đi, nếu anh tin tưởng em, thì hãy để em làm việc này.”

Cung Ấu Hi suy nghĩ một chốc rồi đề nghị.

“Làm sao có thể không tin cô được, có được quan hệ tốt thì tôi bớt chuyện phải làm, dù sao thì tôi cũng chẳng hiểu gì cả, tôi chỉ muốn mua cổ phiếu của Ngự Mỹ Ưu Phẩm thôi, tốn hết bao nhiêu cứ nói với tôi, cứ coi như là cho tôi vay, mai mốt sẽ từ từ trả cho cô!”

Lâm Húc Dương cười thoải mái khi nghe được những lời này.

Lúc này, ông chủ cũng đã mang tôm hùm và cá nướng lên.

Lâm Húc Dương vội vàng bóc vỏ vài con tôm cho Cung Ấu Hi, niềm nở nói: “Nào nào, ăn tôm đi, để tôi bóc cho cô, chỉ là chút chuyện vặt thôi, cô có thể giúp được tôi lần này thật tốt quá.”

“Anh Húc Dương, anh cũng ăn đi, nhưng em nói trước, cho dù anh có mua cổ phiếu của công ty bên chị Phương cũng vô dụng, giá trị thị trường của của công ty họ tương đối cao, hơn nữa còn liên tục xảy ra tin tức tiêu cực, nếu anh mua vốn đầu tư, rất có khả năng sẽ bị mất giá, đến lúc đó có thể sẽ chẳng còn chút giá trị nào.”

Cung Ấu Hi cũng đang bóc tôm cho Lâm Húc Dương, mặc dù đang cười nhưng ánh mắt cô lại lóe lên chút u buồn.

“Ừa, tôi biết rồi, cứ cố hết lòng, vậy thôi, trước mắt không quan tâm những chuyện khác.”

Lâm Húc Dương huơ tay, dù sao bản thân cũng không hiểu, đương nhiên sẽ không thấy lo lắng.

Dường như món tôm hùm của quán này rất ngon, Lâm Húc Dương cũng ăn một cách nồng nhiệt, chẳng mấy chốc hai người đã xử sạch món cá nướng và tôm hùm.

“Anh Húc Dương, ăn xong chúng ta đi xem phim nhé?”

Thấy Lâm Húc Dương đang lau tay, Cung Ấu Hi nhìn anh đầy mong đợi.

“Xem phim? Được chứ, đã lâu rồi tôi chưa được đến rạp xem phim đấy.”

Lâm Húc Dương gật đầu đồng ý, mới vừa nhờ người ta giúp xong, nên không thể nào từ chối được.

Cứ nghĩ là Cung Ấu Hi sẽ chọn phim tình cảm hoặc phim bom tấn Marvel, nhưng không ngờ cô gái nhỏ này lại chọn một bộ phim kinh dị.

Không có nhiều người xem phim kinh dị, nên cũng còn rất nhiều chỗ trống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!