Tần Thụy Thành mới vừa bế Kiều Kiều lên bờ thì đã bị Kiều Kiều dùng một chân đá trở lại trong nước.
Nhưng thay vì nói là bị đá thì đúng hơn là anh thuận theo lực đạo của Kiều Kiều chủ động té vào trong nước, khi té vào còn không quên làm ra động tác cùng biểu tình "giãy giụa sắp chết đuối" cực kỳ khoa trương, Kiều Kiều tức giận đến mức không nhịn xuống được mà nhào xuống nước tặng cho anh thêm một cú đá.
Mắt cá chân bị người đàn ông xấu xa trực tiếp túm được, Tần Thụy Thành giống như một chú chó bự dứt khoát ôm lấy cẳng chân Kiều Kiều không chịu buông tay, quyết tâm muốn chơi xấu la lối khóc lóc, không có chút tự giác làm đàn ông.
"Anh buông tay cho em!" Trên người Kiều Kiều khoác áo sơmi của Tần Thụy Thành, tóc ướt sũng dính vào mặt, giống như gà con mới rớt xuống nước.
"Em đảm bảo không tức giận thì anh mới buông!" Tần Thụy Thành cúi đầu hôn lên đầu gối Kiều Kiều một cái, tỏ vẻ ngượng ngùng yêu cầu.
Kiều Kiều đôi khi đặc biệt phục điểm này của Tần Thụy Thành, tên nhãi này co được dãn được giống như đất sét làm từ cao su, trước mặt người ngoài vô cùng cao lãnh bình thường, tại sao thời điểm ở bên cạnh cô lại... một lời khó nói hết như vậy.
"Anh buông ra trước!"
"Em bảo đảm không tức giận trước!"
"Anh... Ok, em không tức giận."
"Còn phải làm với anh nữa!"
Kiều Kiều cảm giác rõ ràng mí mắt mình giựt giựt, cô hít sâu một hơi, vừa muốn đá thêm một cước thì phát hiện Tần Thụy Thành đã lường được trước ôm chân chặt cứng, cô đành phải nhẫn nhục phun từng chữ từ kẽ răng ra nói: "Được rồi."
Mới vừa nói xong, Kiều Kiều liền cảm giác trên eo căng thẳng, môi Tần Thụy Thành mang theo vị biển ẩm ướt nhanh chóng hôn lên, tay anh chặt chẽ đè ót Kiều Kiều lại, hơi thở nóng cháy ép Kiều Kiều chỉ có thể lui về phía sau.
"Tiểu Kiều, anh quá thích em." Cũng may Tần Thụy Thành đã kết thúc nụ hôn dài này trước khi Kiều Kiều tắt thở bởi vì thiếu Oxy, sau khi nói xong anh liền ôm Kiều Kiều từ trong nước lên và còn không quên đặt một nụ hôn lên trên trán Kiều Kiều, tiếp đó nở nụ cười thực hiện được gian kế: "Đi, mang em trở về."
Buổi tối Kiều Kiều qua đêm ở phòng nghỉ của Tần Thụy Thành tại WAWA, Tần Thụy Thành không dám tiếp tục làm chuyện khác người nào nữa, anh chỉ giúp cô chuẩn bị nước nóng tắm và còn chủ động xin ra trận làm massage toàn thân cho Kiều Kiều, hầu hạ Kiều Kiều đến cả người sôi sục, ngày hôm sau suýt chút nữa không nghe được điện thoại từ đạo diễn gọi tới.
Ngoài dự đoán chính là rất nhanh đã có kết quả casting, Kiều Kiều dành được nhân vật "Phi tử số 5" này, đạo diễn qua điện thoại bảo cô nhanh chóng tới Đông Hách quay cho xong các cảnh quay.
"Thật sự không cần anh đưa em đi?" Tần Thụy Thành đứng ở trước gương đeo caravat, Kiều Kiều ở phía sau luống cuống tay chân mặc quần áo lên người.
"Anh tuyệt đối đừng tới..." Kiều Kiều nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Em không muốn hot..."
Lời này hiển nhiên đã lấy lòng được Tần Thụy Thành, anh cười bước tới hôn lên má phải của Kiều Kiều: "Vậy em nhớ cẩn thận, xe bảo mẫu đã đợi ở dưới lầu, quay xong gọi điện thoại cho anh."
Kỳ thật hiện tại anh cũng rất bận, WAWA vẫn luôn đều tuân theo chủ nghĩa xếp hạng tối thượng, quý trước tổng doanh số của Tần Thụy Thành cao như vậy, tài nguyên theo thường lệ sẽ dồn hết cho anh, Kiều Kiều biết, lịch trình đã xếp của anh không dưới 5 bộ cần quay, cho nên Kiều Kiều vẫn luôn hoài nghi tinh lực dồi dào của Tần Thụy Thành rốt cuộc từ đâu mà tới.
Cô còn bí mật lục tung hòm thuốc của Tần Thụy Thành để tìm "thuốc bổ thận" bị giấu đi, kết quả là khi Tần Thụy Thành biết được chân tướng liền dùng "thận" giáo dục cô một trận...
Hai người cùng nhau xuống lầu, đứng đợi ở đại sảnh của tổng bộ WAWA, Tần Thụy Thành vẫn luôn nhìn theo Kiều Kiều lên xe rồi mới xoay người rời đi.
Đương nhiên, số lượng Tần Thụy Thành xuất hiện ở đại sảnh cực ít, không ngoài dự đoán lại đưa tới không ít kinh hô cùng tiếng thét chói tai, chẳng qua đây là chuyện xảy ra sau đó.
@@@
Xe bảo mẫu vững vàng dừng ở trước căn cứ điện ảnh ở vùng ngoại ô của Đông Hách.
Mấy cảnh quay hôm nay của Kiều Kiều kỳ thật đều diễn ra trong nhà kính, nhưng chủ cốt truyện vừa vặn tới khúc hoàng đế cải trang đi tuần, vai phụ pháo hôi tất nhiên phải đi theo nhóm vai chính, tất cả cảnh quay diễn trong nhà đều thống nhất sửa thành quay ở một studio được dựng tạm thời.
Giải trí Đông Hách có thể đứng ở vị trí đầu rồng lão đại trong giới giải trí tất nhiên là có nguyên nhân, chỉ từ một căn cứ điện ảnh ở vùng ngoại ô liền có thể nhìn ra được Đông Hách tài đại khí thô, không chỉ chiếm diện tích đất rộng mà các loại ngoại cảnh yêu cầu thông thường đều được bao phủ, Kiều Kiều thậm chí còn thấy công nhân dựng suối nước nóng bên miệng núi lửa.
Tuy rằng WAWA là một công ty chịu chi cho các cảnh quay bên ngoài, nhưng bản chất của ngành công nghiệp AV đã quyết định cốt truyện ít, và xét về trình độ phong phú của các cảnh quay bên ngoài khó tránh khỏi có chút thua chị kém em.
Trong căn cứ điện ảnh to như vậy mà nhân viên cũng sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, Kiều Kiều mới đóng dấu đăng ký ra vào ở cửa xong thì liền nhận được tin nhắn thông báo, liệt kê kỹ càng tỉ mỉ nhiệm vụ quay phim hôm nay của cô, phi thường nhân tính hóa, Kiều Kiều nhìn lướt qua lời thoại rồi nhanh chóng chạy tới trạm thứ nhất trong ngày hôm nay—— phòng trang điểm.
Phòng trang điểm của giải trí Đông Hách vẫn duy trì phong cách "hỗn loạn ồn ào" của giới giải trí, nơi nơi đều là trang phục rải rác cùng với cả trai lẫn gái nửa thân trên trần trụi, những người đóng chung trong một bộ phim hoặc nhiều hoặc ít sẽ nhận một lúc nhiều vai, có khi nội trong 10 phút liền phải đổi một bộ trang phục khác từ đầu đến chân nên ai cũng không có thời gian rảnh để cảm thấy thẹn cùng ngượng ngùng. Kiều Kiều chỉ chen một khoảng ngắn từ cửa đến bên người chuyên viên trang điểm nhưng cô lại không cẩn thận cọ tới không dưới mông 3 người, có cả nam và nữ...
"Đóng vai nào?" Chuyên viên trang điểm phụ trách nữ cung phi vẻ mặt mỏi mệt, trên cằm có một chỗ phấn nền bị trôi nhưng cũng không biết, hiển nhiên đã làm việc với cường độ cao trong một thời gian đai.
"Phi tử số 5." Kiều Kiều báo ra tên vai diễn xong liền chủ động đeo băng đô và nằm lên trên ghế, chuyên viên trang điểm tựa hồ cảm thấy Kiều Kiều khá biết điều, cười xong cũng không nói lời vô nghĩa, lấy một chút serum bọt biển xong bôi ở trên mặt Kiều Kiều rồi cẩn thận tán đều cho cô.
Vừa mới rửa mặt sạch sẽ xong, cửa lớn phòng trang điểm đột nhiên bị đẩy ra, một giọng nữ được khuếch đại qua loa nôn nóng hô: "Có nữ diễn viên nào nặng 45kg, cao 1m63 ở đây không?"
Phòng trang điểm nhất thời yên tĩnh lại, nhóm nữ diễn viên đều ngừng động tác trên tay, hai mặt nhìn nhau. Giọng nữ nóng nảy kia lặp lại lần nữa: "Nhanh lên, phim trường chính đang thiếu một vai, nếu không có thì để tôi tới phòng trang điểm tiếp theo hỏi."
Phim trường chính thiếu nhân vật?!
Tin tức này làm phòng trang điểm nổ tung, phim trường chính là khái niệm gì, đó là nơi được nhóm vai chính kéo toàn đoàn phim chạy tới căn cứ điện ảnh này dùng a, nói cách khác, ngay cả vai pháo hôi ở phim trường chính đều có tên có họ, một nhân vật dù kém cỏi nhất ở đó thì giá trị con người cũng cao hơn nhiều so với toàn bộ người trong phòng trang điểm này, bọn họ chen chúc ầm ĩ trong một căn phòng oi bức hơn 10 mét vuông này là vì cái gì? Còn không phải là vì một ngày nào đó có thể nổi danh, có thể hot và có thể vào phim trường chính sao? Phim trường như vậy mà lại thiếu người?
Sau khi nổ tung vì tin tức chính là kích động cùng hưng phấn, có mấy nữ diễn viên nhảy ra ngay tại chỗ, một người còn đang trần trụi nửa thân trên luống cuống tay chân mặc quần áo vào, nhưng nữ trợ lý dùng loa phóng thanh có đôi mắt cực độc, vừa nhìn lướt qua 2 người liền nói: "Trang phục diễn của cô còn không mang vào được mà dám nói với tôi cô chỉ nặng khoảng 45kg?"
Hai nữ diễn viên sầu khổ vạn phần lui về trong đám người, lại có mười mấy người đứng ra, nữ trợ lý tỉ mỉ đánh giá, thấy có người không đạt tiêu chuẩn mà còn dám đứng ra, nữ trợ lý liền không chút do dự răn dạy, không chừa mặt mũi, rất cool ngầu.
"Sao em không đi?" Chuyên viên trang điểm nhìn lướt qua body Kiều Kiều: "Chị thấy em vừa đẹp."
Kiều Kiều cười khổ: "Không gạt chị, phi tử số 5 là nhân vật đầu tiên của em, một tân binh thuần túy như em không nên tham gia náo nhiệt, lỡ như diễn không tốt lại bị đuổi về..."
"A." Chuyên viên trang điểm cười một tiếng: "Chị hiện tại tin em là một người mới thật."
Chuyên viên trang điểm đóng hộp phấn lại, xoa xoa tay, dứt khoát lưu loát đẩy Kiều Kiều ra ngoài, cuối cùng còn không quên bổ sung một câu: "Loại nhân vật tới phòng trang điểm thét to để tìm này đều không cần có kỹ thuật diễn gì cả, em đi thì sẽ biết."
Nữ trợ lý vừa nhìn thấy Kiều Kiều mắt liền sáng ngời, kêu vài tiếng "giống!" xong lại bắt Kiều Kiều đi hai bước và xoay một vòng, cuối cùng rất là vừa lòng gật gật đầu và ngay lập tức lựa chọn Kiều Kiều.
Kiều Kiều nhanh chóng cảm nhận được ánh mắt ghen ghét xen lẫn hâm mộ từ xung quanh phóng tới, xác thật đối với rất nhiều người ở đây mà nói, cơ hội này có thể nói là ngàn năm có một và thậm chí rất có thể là cơ hội gần nhất để họ nổi tiếng trong đời.
"Được rồi, đi với chị." Nữ trợ lý dường như còn rất nhiều việc phải làm, tốc độ nói chuyện cũng đặc biệt nhanh, vừa rời phòng trang điểm liền vô cùng lo lắng dặn dò Kiều Kiều: "Kêu chị là chị Hi đi, lát nữa gặp đạo diễn thì ổn trọng chút, đừng khẩn trương đến nỗi không nói được lời nào như diễn viên chị mới tìm được lúc nãy."
Kiều Kiều gật gật đầu, rất là ngoan ngoãn.
Chị Hi quét mắt nhìn Kiều Kiều một cái, muốn nói lại thôi: "Lát nữa em... Thôi, coi như cái gì chị cũng chưa nói đi."
Chị Hi kéo Kiều Kiều lên một chiếc xe nhỏ thay vì đi bộ rồi chạy tới chỗ sâu hơn trong căn cứ điện ảnh, dọc theo đường đi đụng phải không ít người vội vàng quay lại, địa vị của chị Hi dường như không thấp, người khác khi gặp đều nhiệt tình chào hỏi, mà chị Hi cùng lắm chỉ gật gật đầu, ngay cả tay cũng lười nâng lên.
Xuyên qua khu studio hỗn độn, khu vực ngoại cảnh rộng lớn đập vào mi mắt, mỗi loại hình khu vực ngoại cảnh đều giống một công viên nhỏ, làm nền cho nhau, tạo cho toàn bộ phim trường nhìn có chiều sâu, tuy rằng là do nhà thiết kế dùng kỹ xảo ở trên không gian, nhưng hiệu quả phi thường không tồi.
Chị Hi quen cửa quen nẻo kéo Kiều Kiều tiến vào một cái "đình giữa hồ", mặc dù là công viên nhỏ, nhưng cũng không phải được mở toàn bộ, núi giả cùng cây cối vây ra một không gian tương đối khép kín, cũng bởi vì là khép kín mới khiến Kiều Kiều vừa tiến vào liền nhạy bén cảm nhận được bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Một người phụ nữ mặc váy đỏ kiểu cổ trang đang ngồi ở trên ghế lau nước mắt, phía sau là một trợ lý bung dù che nắng cho cô ấy, sắc mặt đạo diễn bê ly sứ bên cạnh cũng rất khó coi, mà hơn 10 người vây quanh bên cạnh vây quanh cũng im thin thít, mỗi người mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, khiến khung cảnh lẽ ra không nên yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng nức nở của người phụ nữ.
"Đạo diễn Lưu..." Chị Hi căng da đầu đánh vỡ trầm mặc: "Tôi tìm được người rồi."
Động tác 10 đôi mắt nhất trí bắn lại đây, Kiều Kiều trong nháy mắt trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đặc biệt là người phụ nữ đang ngồi ở trên ghế khóc lóc, ánh mắt càng lạnh hơn khiến người ta khiếp vía hãi hùng.
"Để tôi nhìn xem." Đạo diễn Lưu bước vài bước về phía Kiều Kiều, giống như đang đánh giá một món hàng, cuối cùng gật gật đầu: "Được rồi, nháo thành như vậy cũng không kiếm được ai, nhanh chóng quay cho xong đi. À —— ai tới, cậu mang cô này đi trang điểm."
Một người trẻ tuổi gầy nhưng rắn chắc tiến lên dẫn theo Kiều Kiều đi về một phương hướng khác, trước khi đi Kiều Kiều còn nghe thấy người phụ nữ váy đỏ cười một tiếng: "Làm khó Tiểu Hi rồi, nhanh như vậy đã tìm được người thế thân cho tôi."
Chị Hi tựa hồ có nói gì đó, nhưng ở cách xa không nghe rõ lắm, Kiều Kiều đã bị người trẻ tuổi mang vào phòng trang điểm.