Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Edit: Bery

Beta: Hương + Ami

Kiều Kiều về nhà lúc 1 giờ sáng.

Tống Kỳ Ngôn lái xe đưa cô về nhà, nhìn cô vô nhà xong anh mới rời đi, chiếc xe màu xám trong đêm tối yên tĩnh nhẹ nhàng biến mất chứ không làm ồn ào khu nhà cũ.

Kiều Kiều cắm chìa khóa vào ổ, qua một lúc mới mở được cửa. Cô không hề mở đèn mà ngã ngồi xuống sô pha.

Cô lấy tay che mặt, cảm giác khuôn mặt rất nóng bỏng như bị bỏ vào lò hấp nhưng trong không gian nóng này lại có một tia lạnh lẽo truyền từ lòng bàn chân lên. Kiều Kiều không dám nghĩ nhiều, cô sợ mình tưởng tượng quá nhiều thì tia lạnh kia sẽ nuốt luôn cả bản thân vào.

Cô mơ hồ tới 99% xác định, Tống Kỳ Ngôn không thích cô, anh đối với cô chỉ là hứng thú nhất thời. Cô thân mật, ái muội và gãi đúng chỗ ngứa của anh.

Anh vẫn như cũ đưa cô về nhà vào lúc 1 giờ sáng.

Tống Kỳ Ngôn còn giúp Kiều Kiều mặc quần áo, đưa về nhà và tự giác rời đi như không muốn để ai phát hiện.

Kiều Kiều nhịn không được mà suy nghĩ, có phải là anh cũng ôm lấy những nữ diễn viên khác rồi mặc quần áo giùm và cũng chở các cô ấy về bằng chiếc xe màu xám xong sau đó đêm khuya lặng lẽ nhìn các cô ấy vào nhà không?

Chính xác là như thế!

Kiều Kiều thét lên trong đầu rằng ‘không suy nghĩ nữa’ nhưng cô vẫn không khống chế được mà nhớ lại cảnh anh mặc quần áo giúp cô.

Anh thuần thục giúp Kiều Kiều thắt dây an toàn và nhanh chóng chuẩn xác giúp cô điều chỉnh độ dài ngắn thích hợp.

….

Kiều Kiều bật lên khỏi ghế sô pha, cô nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh và đứng trước gương rồi sờ soạng mở đèn trong bóng tối. Dưới ánh đèn êm dịu, một chút huyết sắc hiện lên gương mặt Kiều Kiều: Khuôn mặt trơn bóng, ngũ quan đẹp đẽ, ánh mắt hiện lên thủy quang. Mới chỉ nhìn qua thì trông cô không giống một cô gái hơn 20 tuổi mà giống như một nữ sinh đang còn đi học.

Kiều Kiều nhìn rất đoan trang, cô cảm giác rất yên tâm. Tuy cô không có gì đặc sắc, không đẹp đến nỗi làm cho người ta cảm giác nhìn không rời mắt được nhưng khi nhìn cũng làm cho người ta cảm thấy yên tâm chứ không làm người ta ghét a!

Không lẽ… anh thích cô vì cô trông như vậy sao?

Chiếc điện thoại đột nhiên lóe sáng, Kiều Kiều nhìn qua, là Tống Kỳ Ngôn nhắn tin tới, lời ít mà ý nhiều nói với Kiều Kiều rằng đã có kịch bản mới. Kịch bản là diễn về tân quốc, Kiều Kiều là nữ diễn viễn chính, hơn nữa, cô còn được quyền lựa chọn nam diễn viên chính a!

Lựa chọn nam diễn viên….



Kiều Kiều nhìn chằm chằm vào nó, cô không thể tin vào mắt mình được!

Cô đóng AV được hơn 2 năm, mọi chuyện vẫn luôn ổn thỏa. Hơn nữa, bởi vì cô rất lười nên trong một năm cũng chỉ có 5-6 bộ tác phẩm, trừ đi 1-2 bộ cô là nữ diễn viên chính thì còn lại đều là nữ phụ a! Đóng phụ thì không nói làm gì nhưng Kiều Kiều còn bị diễn viên khác chọn. Cho dù Kiều Kiều có làm diễn viên chính nhưng từ trước đến giờ, diễn viên nam đều là do công ty định đoạt. Trừ bỏ nhưng người đứng đầu bảng xếp hạng, Kiều Kiều chỉ giống như một diễn viên nhỏ, việc sắp xếp diễn viên và diễn với thì cô nào dám xem vô a?

Bây giờ chỉ ngủ với Tống Kỳ Ngôn một đêm là có thể lựa chọn diễn viên? Thật giống như tiền trao cháo múc, tận dụng hết thân thể a.

Kiều Kiều tất nhiên là tức giận rồi, cô nắm chặt di động rồi nhẫn tâm bấm chữ và tức giận nghĩ ở trong lòng: Anh cho cô chọn người sao? Cô phải cảm ơn anh vì đã cho cô một bàn tay vàng sao? Cô không nhận quyền lợi đó thì thật có lỗi với bản thân.

Kiều Kiều ấn mạnh nút gửi làm bạo phát ra tiếng ‘bang’ với dòng tin nhắn: Tôi muốn đóng cùng Giản Bạch Du!

Cao thấp mập ốm? Đẹp hay là xấu? Kiều Kiều không có hứng thú muốn biết. Cô biết Giản Bạch Du là người đứng đầu bảng xếp hạng, Tống Kỳ Ngôn không phải cho cô chọn sao? Cô liền chọn người mà anh không thể sắp xếp được khiến anh cảm thấy bản thân đang tự vả vào mặt mình.

Kiều Kiều tức giận nắm chặt điện thoại chờ tin nhắn, đợi rất lâu sau Tống Kỳ Ngôn mới trả lời: Anh ta không đồng ý, cô chọn người khác đi.

….

Kiều Kiều không cảm thấy Tống Kỳ Ngôn đang vả mặt mình mà làm cảm giác được bản thân bị người khác từ chối. Cũng đúng! Giản Bạch Du là người đứng đầu bảng xếp hạng trong WAWA từ rất lâu rồi, cũng có thể coi như anh ta sớm đã giống như cổ đông của công ty, công ty giải trí không phải luôn thích phát cổ phần cho nghệ sĩ sao? Vậy thì cổ đông cũng có quyền không đồng ý mà! Kiều Kiều cảm thấy rất khó khăn, Không phải Giản Bạch Du, giờ chọn ai mới được đây…. Biết như vậy đã xem trên bảng xếp hạng nhiều cái tên nữa, nhớ được một hai người cũng tốt a! Nhìn tới nhìn lui thì cô chỉ biết có mấy người, không lẽ hợp tác nữa với Tần Thụy Thành? Không được! Tần Thụy Thành đã bận rất nhiều công việc, không thể nào đóng cùng anh được, với lại còn cái kịch bản nữa!

Không bằng… Chu... Chu Viễn Xuyên...

Kiều Kiều nghĩ tới người đàn ông đó, tính tình rất được, nhìn cũng rất ôn hòa và bộ dạng cũng rất dễ nói chuyện nha, suy nghĩ trong chốc lát, cô liền trả lời Tống Kỳ Ngôn, không nghĩ tới đối phương liền nhắn tin lại chỉ đúng một từ: Được!

Kiều Kiều cảm thấy tốc độ của Tống Kỳ Ngôn rất nhanh. Cô chỉ mới nghỉ ở nhà mấy ngày liền nhận được cuộc gọi từ nhân viên ở công ty bảo cô tối nay tới công ty chuẩn bị công việc, hai diễn viên chính đều phải có mặt.

Không thể không nói, Tống Kỳ Ngôn là đang cho Kiều Kiều cơ hội nổi tiếng, nghe nói đâu bộ này là định đưa cho một diễn viễn nữ AV nổi tiếng nhưng không hiểu vì sao anh lại đưa cho Kiều Kiều. Với lại, kịch bản của bộ AV này rất khó và yêu cầu tương đối cao bởi không chỉ mình Kiều Kiều mà toàn bộ nhân viên của đoàn phim đều phải chuẩn bị rất kỹ lưỡng, bây giờ mở họp là rất cần thiết.

Lúc cúp điện thoại là 4 giờ chiều, Kiều Kiều vội vàng ăn cơm xong rồi bắt đầu sửa soạng để đến trụ sở chính của WAWA.

Một tuần tới trụ sở chính của WAWA 2 lần. Đây là chuyện mà một tháng trước, Kiều Kiều không dám mơ tưởng đến.

Cô hiện tại vẫn còn có chút sợ. Kiều Kiều cảm thấy mình rất có lỗi với Chu Viễn Xuyên. Khi nhìn vào thì tưởng là hai người diễn nhưng thực chất là làm cho Kiều Kiều nổi tiếng, nói đến thù lao thì Chu Viễn Xuyên lấy cũng không được nhiều, thậm chí còn hao tốn danh tiếng mà nâng đỡ Kiều Kiều lên, phàm là nghĩ tới thì cũng không ai muốn diễn vai này a~

Kiều Kiều sợ Chu Viễn Xuyên bởi vì bị an bài mà tức giận nên lúc Chu Viễn Xuyên bước vào phòng họp, cô không dám lại chào hỏi mà chỉ cuối đầu ngồi ở một góc giả chết. Không nghĩ tới Kiều Kiều và Chu Viễn Xuyên đến phòng họp có chút sớm, trong phòng họp không có người, chiêu giả chết không có hiệu qua, Kiều Kiều đành trơ mắt mà nhìn người đàn ông ăn mặc đơn giản đang đi dạo quanh rồi từ từ tới trước mặt mình.

Chu Viễn Xuyên có một đôi chân dài như ngọc thạch, nhìn rất thuận mắt.

“Xin lỗi, cô là Kiều Kiều sao?” Chủ nhận của đôi chân đã lên tiếng. Đây là lần đầu tiên Kiều Kiều nghe được giọng nói của Chu Viễn Xuyên. Giọng anh không giống Tống Kỳ Ngôn nghe đến thân thể mọi chỗ đều ngứa mà ngược lại nghe rất lãnh đạm.

Kiều Kiều còn tưởng rằng giọng của anh phải giống như con người anh, mềm mại mà ấm áp một chút.



“Anh, chào anh….” Kiều Kiều bị kêu tên nên vội vàng trả lời. Cô luống cuống đứng lên rồi đưa tay ra ý đồ muốn bắt tay với anh. “Anh Chu, lần đầu gặp mặt, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”

Tay cô giơ giữa không trung nhưng hình như anh không có ý đưa tay ra bắt lại.

Kiều Kiều xấu hổ, cô còn nghĩ rằng là do bản thân đưa tay lên quá cao.

“Không phải là lần đầu gặp mặt.”

“Hả?” Kiều Kiều ngẩng đầu chạm trúng đôi mắt của Chu Viễn Xuyên.

“Studio và ở trong thang máy.” Chu Viễn Xuyên bình tĩnh nói ra hai địa điểm, anh cười vạch trần nói. “ Tôi đã gặp cô hai lần”

“À... Không ngờ là trí nhớ của anh lại tốt như vậy….” Kiều Kiều cảm thấy rất xấu hổ. Cô định rút cánh tay về nhưng không ngờ Chu Viễn Xuyên lại đột nhiên nắm lấy tay cô.

Tay Chu Viễn Xuyên rất gầy, khi nắm rất có hồn làm cho người ta suy nghĩ miên man rằng khi được đôi tay này vuốt ve thì thân thể sẽ có cảm giác gì?

“Lúc trước, tôi không biết cô là nghệ sĩ của công ty nên không chào hỏi cô.” Chu Viễn Xuyên buông tay Kiều Kiều ra, anh kéo Kiều Kiều ngồi vào ghế dựa bên cạnh. “Hy vọng cô không để ý.”

“Không đâu!” Kiều Kiều xua tay. “ Tôi vốn không nổi tiếng, anh không biết cũng không sao, với lại…. Lần này tôi không cố ý kéo anh vào diễn cùng, tôi mới là người hy vọng anh đừng chấp nhặt.”

“Không sao!” Chu Viễn Xuyên cười lắc đầu. “Diễn AV chỉ là nghề phụ thôi, tôi không để ý chuyện mình sẽ diễn viên với ai!”

“Thật sao?” Kiều Kiều nghe được từ mấu chốt. “Nghề phụ? Tôi có thể hỏi một chút nghề chính của anh Chu là gì không?”

“Cô sẽ không có hứng thú đâu, có rất nhiều người cảm thấy rất nhàm chán!”

…..

“Ừ.” Kiều Kiều thức thời không hỏi tiếp, cô quay đầu nhìn gương mặt nhu hòa của Chu Viễn Xuyên. Cô không ngờ rằng anh dễ nói chuyện còn hơn trong tưởng tượng.

Không…. Không phải dễ nói chuyện mà thực sự trong lòng anh đối với việc bản thân diễn cái gì cũng không quan tâm!

Nhưng khi anh đối mặt với người khác, tuy trên mặt vẫn tươi cười nhưng trong đôi mắt lại giống như không nhìn người đối diện mà là xuyên thấu qua người đối diện để nhìn đồ vật ở xa.

Kiều Kiều bỗng nhiên ý thức được Chu Viễn Xuyên nhớ ra cô không phải là do cô làm cho anh chú ý hoặc làm gì để anh ấn tượng mà chỉ là anh có khả năng ghi nhớ siêu việt thôi!

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!