Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quá Khứ Là Anh, Hiện Tại Là Anh Ấy - Tống Hân Nghiên

 

Tống Hân Nghiên không những không tức giận mà còn hất tóc tạo kiểu, mái tóc đen đung đưa theo hình vòng cung quyến rũ trên không trung, cô khẽ cười nói: “Đúng vậy, đó là tại sao những người đàn ông trưởng thành và vững vàng lại yêu tôi. Không thích mấy kiểu hoa sen trắng thanh khiết đến mức không hiểu chuyện gì đâu.”

Liên Thanh Vũ tức giận đến mức mũi cũng nhếch lên, cô ta cười như không cười nói: “Xem ra cô Tống có kinh nghiệm quá phong phú rồi.”

“Thật sự không phải là kinh nghiệm phong phú, mà chỉ là hiểu biết đàn ông hơn cô một chút thôi.” Tống Hân Nghiên càng cười giả dối hơn.

Cô chỉ thẳng mặt nói: “Ví dụ, bước ra khỏi phòng của một người đàn ông mặc váy ngủ của người phụ nữ khác, tôi thường không làm điều đó, như vậy mất mặt lắm, nếu một người đàn ông yêu cô, anh ta vẫn thích nhất là lúc cô không mặc quần áo đấy.

Liên Thanh Vũ nghiến răng, ngực bắt đầu phồng lên, rõ ràng là đang rất tức giận. Cô ta đã quá xem thường Tống Hân Nghiên, cho rằng làm cho cô hiểu lầm nhiều lần thì cô sẽ ngoan ngoãn rời xa khỏi Thẩm Duệ, nào ngờ cô cứ dính anh đến cùng.

“Thật sao? Cô Tống. Tôi xin nhận lời khuyên này của cô.” Liên Thanh Vũ cố gắng bình tĩnh nhất có thể, nhưng những tia lửa trong giọng nói vẫn cứ văng khắp nơi.

Tống Hân Nghiên nhún vai, nhàn nhạt nói: “Không dám nhận. Khi được dạy dõ, cô Liên đây còn căng mắt mà nhìn ngươi ta. Thật không xứng với danh hiệu Hoa Sen Trắng tí nào."

Nghiêm Thành nhìn Tống Hân Nghiên, lại nhìn Liên Thanh Vũ. Cả hai trông đang cười nhưng bên trong thì không hề, cứ như đang nói về chủ đề hôm nay thời tiết đẹp, thích hợp để đi mua sắm, nhưng thực chất là đã hoàn toàn muốn làm tổn thương lẫn nhau. Chiến trường của phụ nữ, không khói lửa cũng đủ khiến người ta cảm thấy kịch tính.

Thẩm Duệ từ trên lầu đi xuống, nghe thấy mấy câu hoa sen trắng sen đỏ gì đó, anh nhìn hai người trong phòng khách trò chuyện thân thiện, anh đi thẳng đến Tống Hân Nghiên, ôm eo cô một cách chiếm hữu, anh nói: “Hoa sen trắng gì thế? Em muốn đi ngắm hoa sen trắng sao?”

Tống Hân Nghiên nhướng mi lên, cô nhớ lại cái cách hôm qua anh đánh mông cô trong xe, cô nhanh chóng chớp chớp mắt, cười nói: “Đi xem làm gì nữa khi trước mắt em không phải đang có có một đóa hoa sao?”

Thẩm Duệ nhìn xung quanh, không rõ hoa sen trắng mà cô nhắc đến ở đâu nhưng đã nhìn thấy hộp quà bên cạnh Liên Thanh Vũ và chiếc điện thoại trên tay cô ta. Anh cau mày lại, ánh mắt quét về phía Nghiêm Thành: “Thư ký Nghiêm, chuyện này là sao?”

Nghiêm Thành lúng túng đứng rụt cổ lại: “Tổng giám đốc Thẩm, lúc tôi mang đồ vào thì tình cờ gặp cô Liên đây, ngài cũng không giải thích là giao cho...”

“Không phải tôi nói anh giao đến tay tôi rồi à?” Thẩm Duệ vừa nói vừa buông Tống Hân Nghiên ra.

Điện thoại di động là thứ anh định đưa cho Tống Hân Nghiên. Lần trước anh đã đập vỡ điện thoại di động của cô. Khi đóng gói đồ đạc của Tống Hân Nghiên chuyển đến Y Uyển, anh đã nhìn thấy cô dán chiếc điện thoại cũ lại rồi đặt nó trong hộp đựng điện thoại di động, cho nên anh nghĩ đến việc tặng cho cô một chiếc khác cùng loại.

Nghiêm Thành thành thật gật đầu, thấy sắc mặt Thẩm Duệ càng tối hơn, anh ta không nói ra, anh ta cũng không biết là phải đưa nó cho ai.

Thẩm Duệ buông Tống Hân Nghiên ra, đi đến bên cạnh Liên Thanh Vũ, Liên Thanh Vũ ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Duệ cười, nhìn thấy vẻ mặt của anh, trong lòng cô ta có dự cảm không lành, cô ta vội nói: “Thẩm Duệ, đừng trách thư ký Nghiêm, em biết anh muốn cho em một bất ngờ, em rất thích món quà mà anh đã tặng cho em, cảm ơn anh vì đã luôn nhớ đến sinh nhật của em”

Thẩm Duệ ngơ ngác đi đến đứng bên cạnh Liên Thanh Vũ, anh vươn tay lấy đi điện thoại di động trong tay cô ta, anh nói: “Điện thoại di động này không phải tặng cho em, nếu em muốn có điện thoại di động, anh sẽ nhờ Nghiêm Thành mua cho em một cái.”

Liên Thanh Vũ không thể giữ nguyên nét cười trên mặt mình nữa, Thẩm Duệ khiến cô ta xấu hổ trước mặt mọi người, đặc biệt là trước mặt Tống Hân Nghiên, làm cho cô không thể ngẩng mặt lên được. Cô ta tức giận lại ghen tị, cô ta cắn môi, bộ dáng nhu nhược đáng thương nhìn Thẩm Duệ, ủy khuất nói: “Thẩm Duệ, cái này là của cô Tống sao? Em xin lỗi, em tưởng là anh tặng cho em nên mới tháo ra, cô Tống, cô đừng để ý nhé."

Tống Hân Nghiên thực sự ngạc nhiên về kỹ năng diễn xuất của Liên Thanh Vũ. Nếu là cô, cô sợ răng mình đã lao ra khỏi biệt thự vì xấu hổ và tức giận. Vậy mà cô ta vẫn có thể ngồi yên, không hiểu gọi cô ta là Hoa Sen Trắng ở chỗ nào nữa.

Thẩm Duệ không nói lời nào, anh cầm điện thoại di động đi đến chỗ Tống Hân Nghiên, nhẹ nhàng nắm tay cô, đặt điện thoại di động vào tay cô, anh nói: "Lần trước anh đã làm vỡ chiếc điện thoại di động mà anh đưa cho em, nay đã đặt người ta làm lại, em muốn trả lại cho anh anh lại ném đi nữa thì sau này em đừng mong có điện thoại mà dùng.”

Có lẽ vì cô sẽ phiền nếu Thanh Vũ chạm vào nó, nên lời nó của anh lộ ra có chút uy hiếp.

Tống Hân Nghiên nhìn xuống chiếc điện thoại di động đang nằm yên lặng trên tay cô, nhớ lại lần trước anh đã đập nát chiếc điện thoại di động một cách tàn nhẫn như thế nào, mặc dù cô cảm thấy rất khó chịu nhưng có thể giật lại chiếc điện thoại di động từ tay Liên Thanh Vũ, làm cho cô ta quê độ nên cô vẫn nhận nó, bực bội lẩm bẩm: “Làm sao có người tặng quà mà không nói rõ là tặng cho ai để nhiều người hiểu lầm như vậy chứ?”

Vừa nói, cô vừa cầm điện thoại lên lau quần áo của Thẩm Duệ, cô đâu có quên mấy nụ hôn mà Liên vừa hôn khi cầm điện thoại chứ. Nếu sớm biết là tặng cho cô thì cô đã giật lấy rồi, làm sao có thể để cô ta làm hư được?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!