Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quá Khứ Là Anh, Hiện Tại Là Anh Ấy - Tống Hân Nghiên

             Đúng lúc này, Tống Hân Nghiên cử động, cô ôm đầu nặng nề ngồi dậy, nhìn cảnh đêm không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ, cô rên rỉ một tiếng, quay đầu lại nhìn Liên Mặc ngay trước mặt mình, nhận thấy hai người ở quá gần, cô vội vàng lùi lại để kéo dài khoảng cách. Cô nói: “Sao chúng ta lại trên xe vậy?”  

             Cô vừa mở mắt thì Liên Mặc đã thu tay lại, ánh mắt dịu dàng nhìn cô: “Em uống say rồi, anh đưa em về nhà.”  

             “Ồ, có phiền anh quá không, anh có thể để em ở bên đường, em tự bắt xe về được.” Tống Hân Nghiên ấn thái dương đang đau như búa bổ, mặc dù tửu lượng của cô kém, nhưng uống vài ly rượu vang đã say thì đây là lần đầu.  

             Có lẽ là do cô mang tâm sự, hơn nữa còn uống lúc bụng đói nên sau khi rượu vang ngấm đủ thì cô mới say được.  

             “Không đâu, thuận đường thôi mà, em đau đầu lắm à? Anh bảo tài xế dừng bên đường, anh đi mua thuốc giải rượu cho em nhé.” Liên Mặc thấy cô không ngừng ấn huyệt thái dương, anh muốn giúp cô nhưng lại sợ động tác của mình vượt quá giới hạn, điều này chỉ khiến quan hệ của hai người càng thêm xấu hổ, thế nên anh mới không làm gì.  

             “Không cần đâu, lát nữa em về nhà ngủ là khỏe rồi, uống thuốc giải rượu còn khó chịu hơn.” Tống Hân Nghiên tựa vào ghế sau, đầu óc choáng váng, cô nghiêng đầu nhìn Liên Mặc nói: “Xin lỗi, hôm nay vốn là muốn cảm ơn anh, kết quả lại tự mình say trước, làm hai người mất hứng, lần sau tôi cam đoan một giọt cũng không uống.”  

             “Không sao, ai lúc có lúc muốn say một lần, anh rất vui vì có thể trở thành sứ giả để đưa em về nhà.” Liên Mặc cười nói, trừ bỏ khoảnh khắc thất lễ vừa rồi thì lúc này trông anh giống như một anh trai hàng xóm.  

             Tống Hân Nghiên bị anh nhìn thấu tâm tư, vẻ mặt cô lại càng thêm chật vật, cô cụp mắt. Có lẽ ai cũng sẽ có lúc yếu đuối, đặc biệt khi bị ốm là lúc mong manh nhất, hy vọng người mình thích sẽ ở bên cạnh một tấc cũng không rời. Nhưng mỗi lần cô ôm, Thẩm Duệ đều bận tới mức không có cả thời gian để gọi điện cho cô.  

             Mấy hôm nay cô vẫn luôn cố nén mất mác, cười miễn cưỡng trước mặt Hàn Mỹ Hân và Đổng Nghi Tuyền, lúc một mình cô lại không nhịn được mà nghĩ linh tinh.  

             Trong xe trở nên yên tĩnh, Liên Mặc lẳng lặng nhìn Tống Hân Nghiên, cô ăn mặc rất tùy ý, trên người mặc một chiếc áo thun in hình, bên ngoài khoác một chiếc áo chống nắng, phía dưới mặc một chiếc quần jean chín mươi phân, chân đi một đôi giày thể thao màu xanh nhạt, phong cách rất giản dị, trông cô rất giống một sinh viên đại học.  

             Lúc này, trên mặt cô thoáng chút u sầu, trực giác mách bảo, cô đang nghĩ về một người đàn ông khác.  

             “Hân Nghiên, em có tâm sự sao?” Mặc dù là câu hỏi nhưng lại giống như đang khẳng định.  

             Tống Hân Nghiên nghĩ tới mình phải quay về đối mặt với căn nhà trống rỗng, cô nói: “Liên Mặc, anh có thể đưa tôi đi hóng gió được không? Tôi vẫn chưa muốn về nhà.”  

             “Được.”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!