1
Sau ngần ấy năm tốt nghiệp, không ngờ tôi lại gặp lại Dương Cảnh Chi theo cách này.
Lúc bưng đĩa hoa quả lên, tôi cúi đầu, sợ anh nhìn thấy mặt mình.
Từ Vãn Tinh ngồi bên cạnh anh.
Trai tài gái sắc, trông rất xứng đôi.
“Phục vụ.” Dương Cảnh Chi gọi tôi: “Cắt nhỏ cam ra.”
Tôi quay lưng lại với anh, cắt cam thành từng miếng nhỏ.
Trước đây, lúc tôi rất thích ăn cam, lúc nào Dương Cảnh Chi cũng cắt nhỏ ra cho tôi.
Anh cắt rất đẹp, miếng nào cũng đều nhau tăm tắp.
Khi đó tôi còn tưởng anh yêu tôi.
Về sau tôi mới biết đó chỉ là thói quen của anh, lúc anh cắt cam, anh muốn mọi thứ, chỉ không cần tôi.
Bốn năm không gặp, như cách nửa đời người vậy.
Không biết tại sao, mọi người lại nói đến tình yêu thời đi học.
Có người nói: “Nghe nói hồi đại học sếp Dương có một cô bạn gái bốn năm à.”
Tôi chợt dừng tay.
Dương Cảnh Chi “ừ" một tiếng.
“Tuyệt thật, bốn năm, cả thời đại học luôn.”
Dương Cảnh Chi không đáp lời.
Người kia thấy quê, nói lảng sang chuyện khác: “Yêu nhau bốn năm, chắc khó quên lắm nhỉ.”
Im lặng tựa dòng sông lặng thinh.
Không biết đã bao lâu trôi qua, Dương Cảnh Chi phì cười.
“Không đến mức ấy.”
2
“Cảnh Chi không ghét cô ta là tốt lắm rồi.”
Từ Vãn Tinh bình tĩnh giải thích.
“Tôi và Cảnh Chi học chung trường, năm đó thật sự… haiz, vất vả cho anh ấy rồi, nếu không phải do bạn gái cũ ngáng chân, đâu đến nỗi tới tận bây giờ chúng tôi mới bên nhau?”
“Đúng đúng, cô Từ là nghệ sĩ nổi tiếng, bạn gái cũ có tốt hơn nữa cũng đâu bằng được cô?”
Bầu không khí lại được khuấy động.
Tôi kéo vành mũ, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!